Mấy ngày nay thời tiết ngày càng lạnh, Tấn Thành mấy ngày nay tuyết lớn rơi liên tục, cả thành phố hoàn toàn bị tuyết trắng bao phủ, đây hẳn là trận tuyết lớn nhất trong năm nay của Tấn Thành.
Thẩm Ương lái xe đi về phía nam thành phố, hai người bọn đã thương lượng sẽ quyết định công khai nên nghĩ trước khi công khai thì nên đi năm cô Ninh một chút. Bà là giáo viên của hai người bọn họ nên dù thế nào đi nữa cũng phải báo cho biết quan hệ của hai người.
Ninh Thục tự mình mở cửa cho hai người, vừa mở cửa Khương Trân liền đưa quà trong tay cho bà, “Cô à, dạo này cô khỏe không ạ?”
Ninh Thục, “Mấy đứa này, đã đến còn mang quà làm gì chứ?”
Thẩm Ương nhìn qua, cố ý cười nhạo nói, “Nếu cô không thì chúng ta mang về thôi.”
Anh vừa nói lời này mấy người đều bật cười, Ninh Thục đánh anh một cái, “Cái tên hỗn tử này.”
Khương Trân thấy khóe môi anh cong lên, đôi mắt thâm thúy tràn đầy ý cười, khuôn mặt cương nghị lúc này thoải mái tự nhiên, mà cô lại nhớ đến lúc anh nói đến Thẩm gia thì trên mặt cũng không có nhẹ nhõm như vậy.
“Bên ngoài tuyết rơi, mau mau đi vào thôi.” Ninh Thục mời bọn họ vào nhà.
Trong phòng có máy sưởi, vừa vào cửa đã ấm áp, Đường Đường đang ngồi trên mặt đất chơi đồ chơi, Đường Đường là cháu nội của Ninh Thục năm nay vừa lên bốn, thấy rõ người vào nhà thì vội vàng bỏ đồ chơi xuống vừa chạy nhanh vừa giang hai tay về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-nhin-la-em/1796137/quyen-4-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.