Triệu Nhị lang đứng ở cửa vô cùng đáng thương nhìn Triệu Hàm Chương, Triệu Hàm Chương chỉ làm như không biết, bảo người nâng cô ra ngoài.
Vương thị đưa mắt tiễn chân nàng, quay người liền kéo Triệu Nhị lang về phòng: "Đi, hôm nay chúng ta tiếp tục nhận mặt chữ, chỉ học ba chữ, không, chỉ hai chữ là được, nếu như con có thể nhớ được hai chữ, buổi tối mẫu thân nấu món ngon cho con ăn, còn mua yên ngựa cho con, con muốn mua gì cũng được."
Nhưng Triệu Nhị lang lại không vui tí nào: "Con có thể học tên mình không?"
"Con cũng đã nhớ được tên mình rồi, còn học cái gì mà học? Chúng ta học chữ mới!"
Vương thị lôi Triệu nhị lang vào trong phòng, còn Triệu Hàm Chương ngồi xe ngựa ra khỏi.
Xe là bốn mặt treo màn che, Triệu Hàm Chương yên tĩnh ngồi trên đó, xuyên qua màn che có thể lờ mờ thấy được bên ngoài, cô ghét bỏ màn che chắn mất tầm mắt, dứt khoát bảo Thính Hà đem màn che cuộn lại.
Thính Hà liền cuộn màn che ở trước mặt và hai bên lại.
Lúc này tốt rồi, tầm nhìn khoáng đạt, Triệu Hàm muốn nhìn thế nào thì nhìn thế đó.
Người trên đường khá đông, cửa hàng đều mở, nhưng người ra vào cửa hàng, quầy hàng linh tinh đều rất ít.
Người đi đường nhìn thấy xe ngựa, từ xa đã có người nghiêng mình tránh sang một bên, cũng có người sau khi liếc xéo cô thì cố ý đi đến trên đường cái, chắn đường xe đi của bọn họ.
Triệu Hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-an-com-thoi-nguy-tan/2882748/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.