Năm phút.
Những sự việc xảy ra trong một ngày vừa qua lóe lên trong tâm trí Tạ Kiều, cả ba vị khách mời đều nằm trong phạm vi nghi ngờ của cậu.
Người đầu tiên là Trần Nhược Sương, cô có tên trong danh sách, nhưng những gì cô thể hiện hôm nay lại không bất thường, nói đúng ra cô cảm thấy thích thú với thực vật trên núi Sương Mù nhiều hơn.
Người thứ hai là An Chi Nhược, cậu vốn không biết nhiều về An Chi Nhược, chỉ từng nghe Diệp Trần Tiêu kể rằng An Chi Nhược bỗng nhiên nổi tiếng gấp nhiều lần, hơn nữa An Chi Nhược vừa thản nhiên bắt chuyện với cậu trong khi hai người từng có mẫu thuẫn trước kia.
Nhưng chung quy vẫn có thể giải thích bằng việc giả vờ trước ống kính mà thôi.
Người cuối cùng là Diệp Trần Tiêu, Diệp Trần Tiêu tự rời đoàn nửa tiếng, nguồn gốc miếng ngọc trên cổ cũng rất khả nghi.
Ba người ai cũng có điểm nào đó để nghi ngờ, nhưng lại chẳng điểm nào đủ thuyết phục để đưa ra kết luận, nếu nhất thiết phải lựa lấy một người...
Tạ Kiều hít sâu, đến bên cạnh Diệp Trần Tiêu, tay nắm chặt đến trắng bệch những đốt ngón tay vô tình để lộ tâm trạng căng thẳng của cậu.
Không gian chật hẹp của nhà cây phóng đại bất cứ hành động của mọi người bên trong, Trần Nhược Sương đang nhắm mắt nghỉ ngơi chợt mở mắt nhìn về phía Tạ Kiều.
"Hôm nay cậu ra ngoài nửa tiếng." Tạ Kiều không hỏi, mà là tường thuật.
Diệp Trần Tiêu chối với giọng điệu mất tự nhiên và ánh mắt lảng tránh: "Đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1151031/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.