Lam Tề thu giáp, khi chuẩn bị xoay người rời khỏi, Hạ Giản lại vùng thoát khỏi tay Lý Trạch, tiến lên ngăn cản Lam Tề.
"Thưa anh, anh không thể đi được." Hạ Giản chỉ người máy đã hóa tro, giọng nói ẩn tức giận, "Không bồi thường là tôi báo cảnh sát."
Lam Tề liếc nhìn nhân loại bình thường, nhíu mày.
Kho dữ liệu biết đi- Lý Trạch kịp thời bổ sung: "Làm hỏng của cải vật chất công và tư từ năm nghìn tệ trở lên có thể cấu thành tội cố ý phá hoại tài sản."
"Báo cảnh sát đi."
Hiển nhiên Lam Tề chẳng bận tâm đến lời uy hiếp ấy.
Lý Trạch nhận thấy thái độ của đối phương, lập tức đổi ý: "Thượng tướng Lam Tề bận rộn, nếu anh bằng lòng bồi thường năm chục nghìn tệ, thì chuyện này coi như bỏ qua, không cần gây náo động tới Hội nghiên cứu."
"Chắc hẳn thượng tướng Lam Tề cũng không muốn để bọn họ biết mình tới Biên thành hôm nay, đúng chứ?" Lý Trạch mỉm cười nói.
Lam Tề nhìn Lý Trạch hai giây, nét mặt thoáng thả lỏng, Lý Trạch lên tiếng dựa theo tình hình: "Người máy chúng tôi tự nghiên cứu cũng không đắt, một máy chỉ mất năm chục nghìn tệ mà thôi."
Lam Tề nhìn Lý Trạch một cái đầy nghiền ngẫm.
Lý Trạch thu tiền qua alipay rất quen tay, số vốn bỏ ra cho người máy trong sảnh là năm nghìn tệ, giờ bán đi được năm chục nghìn thì quá là lời luôn.
Lúc cậu ta tiễn Lam Tề rời đi, mặt Lam Tề đã sắp vắt được ra nước.
"Chức vị như thượng tướng, bỏ ra năm chục nghìn tệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1150951/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.