Lúc Mộ Hiểu Yên phát hiện mình có thai cũng là lúc cô bị động thai, nguy hiểm đến tính mạng của cô và đứa bé, kết quả xét nghiệm cho thấy cô cần nghĩ ngơi, nằm liệt trên giường bệnh dưỡng thai cho đến ngày sinh 
Cô chậm chạp mở hàng mi buồn, cảm nhận bản thân đã ngủ rất lâu và rất sâu, rốt cuộc người bên cạnh cô bất chấp tất cả chỉ có mình hắn, lúc nguy cấp luôn là hắn xuất hiện nhưng cô vẫn cảm nhận có cái gì đó rất xấu xa đã xảy ra 
_Chú ơi…mẹ tôi không sao đúng không? 
Mộ Hiểu Yên hỏi hắn trong vô vọng, dù không có một tia hy vọng nào nhưng vẫn muốn hỏi, có lẽ cảm giác lúc này sẽ đỡ đau đớn hơn nếu nghe được câu trả lời từ hắn 
_Em nhìn xem có ai đến tìm không? 
Mộ Hàn Vương rót cho cô cốc nước, bây giờ chỉ nằm một chỗ nên mọi sinh hoạt rất bất tiện, cô chớp mắt nhìn ra khoản không trước mặt, cánh cửa phòng lặng thinh không có người ra vào, đúng thật là không có người đến tìm đồng nghĩa với việc mọi người vẫn yên ổn, có lẽ họ đã chọn một cái kết trong yên lặng 
_Đường gia không tìm tôi? Không phải…họ còn khổ hơn tôi, cả một gia đình chịu khổ, Đường lão gia lo lắng cho sức khỏe của Đường phu nhân, cả hai người họ đều ra sức bảo vệ cho Đường Thụy Vi, cô ta cũng chỉ là nạn nhân và ba người họ lại phải ra sức bảo vệ Đường Thụy Vũ…tình yêu của anh ấy đối với tôi mãi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/3450992/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.