Đường Thụy Vũ trở về nhà với gương mặt thất thần sầu não, anh ta như người mất hồn không còn sức sống và cũng không muốn tồn tại trên đời nữa, cứ uống thật say rồi về nhà than vãn khiến cho Đường gia không ngày nào được yên, vừa nhìn thấy mẹ mình liền sẵn giọng trách móc 
_Đường phu nhân bà lại đi tìm con dâu cho tôi sao? 
_Thụy Vũ sao con uống say quá vậy? Vì một đứa con gái như vậy có đáng không? 
Đường phu nhân đau lòng nhìn đứa con trai duy nhất ngày càng trở nên tệ hại, từ một người ưu tú vì tình yêu mà tự hủy hoại mình 
_Tiểu Yên, anh không quên được em…không quên được 
Đường Thụy Vũ vừa đi lên phòng vừa lảm nhảm một mình, trong thâm tâm không bao giờ từ bỏ ý định tìm cách quay lại với cô 
_Đường phu nhân, tình trạng của thiếu gia quá bi lụy rồi, tôi vừa nghe được tin tức Mộ gia vừa từ Mỹ về đây, hay là chúng ta gặp họ bàn một số chuyện được không? 
Thuộc hạ già thân cận của Đường phu nhân gợi ý, ông ta nghe ngóng được tin tức Mộ gia vừa đến đây liền có động thái muốn trả đũa 
_Chuyện này là do Thụy Vũ quá si tình làm sao trách người khác được? 
Đường phu nhân buồn bã ngồi xuống ghế sopha, là một người mẹ bà ấy lo lắng hơn ai hết nhưng lại lực bất tầm tong 
_Chúng ta đang ở thế khó, dù biết Mộ thiếu là người nguy hiểm nhưng có thể đến nhờ họ tạm thời đưa Mộ Hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/3329707/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.