Mộ Hàn Vương hái xong cây huyết dụ thì quay lại mỏm đá sơ cứu vết thương của cô, lúc này cô mới nhìn thấy bóng dáng cao ráng đang bước về phía mình dù cho hắn có biến tàn tro thì âm khí của hắn vẫn rất nặng nề và với cô không nam nhân nào đặc biệt như hắn vừa nhìn thoáng qua đã kinh hãi chỉ muốn chết còn hơn là đối diện 
_Đừng động vào tôi 
Mộ Hiểu Yên nắm chặt ngực áo không muốn hắn đến gần, cô nhắm mắt càng không muốn nhìn thấy gương mặt hắn, cô không biết làm sao để đối mặt vì vừa tuổi nhục vừa đau đớn mối quan hệ này bây giờ không biết phải làm sao 
Hắn vẫn u ám đối xử với cô, một tay giật phăng chỗ áo trước ngực rồi chậm rãi đem lá huyết dụ nghiền nhuyễn đắp lên vết thương giữa khe ngực, vết thương cô giờ đây nếu không sớm chữa trị sẽ để lại sẹo khó lành 
_Buông tôi ra cứ để cơ thể tôi nhiễm trùng chết đi, tôi không cần! 
Cô nức nở gào lên so với việc bị hắn cưỡng đoạt thì có nỗi đau nào bằng, vết thương lồi thịt này cũng chỉ là ngoài da thật ra trong lòng cô vết thương mãi không lành nhưng hắn nào buông tha, thần sắc vô tình vẫn bao trùm trói buộc cô 
_Em không cần cơ thể này nhưng tôi cần 
Mộ Hàn Vương nở một nụ cười ám muội ánh mắt chăm chú nhìn vào cơ thể trắng ngần, hắn nhất định không để thân thể cô bị một vết thương nào vì cô chính là dục vọng của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787695/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.