Mộ Hiểu Yên lấy hết can đảm nhìn kỹ lại lần nữa, cô trông thấy người đàng ông có bàn tay bị thiếu một ngón máu vẫn đang rỉ ra không ngừng, ánh mắt cô dừng lại trên ngón tay áp út đeo nhẫn và nhận ra người mình yêu nhất hiện giờ đang nằm trên đống xương khô 
_Thụy Vũ... 
Cô đau đớn muốn lao xuống hố cùng anh thì liền bị thuộc hạ của hắn ngăn lại, bọn họ không mặc vest mà trang phục giống như người đi rừng 
_Chú Vương...tôi xin chú đó tha cho Thụy Vũ đi...anh ấy không cố ý đâu... 
Mộ Hiểu Yên dù bị hai người đàng ông giữ chặt vẫn cố cầu xin, nhìn trong đôi mắt đẹp bao nhiêu tình cảm tha thiết pha lẫn sợ hãi xót xa và tiếc nuối, giá như cô có thể chết vì anh, một tình yêu đẹp ngang trái bị phá hủy 
_Cô chịu ở lại đây hầu hạ bọn tôi đi, có khi ngài ấy sẽ đổi Thụy Vũ cho cô...ha ha 
Một trong hai người đàn ông đang giữ chặt cô bày tỏ, anh ta ôm chặt hông cô ve vuốt. Cô xinh đẹp như nắng ban mai vừa nhìn đã rung động muốn có được, nhất là lúc này trên người cô chỉ có áo sơ mi đen của hắn, cặp đùi trắng nõn cứ bị đám lâm tặc nhìn trúng 
_Mộ thiếu, loại nha đầu không biết tốt xấu này nên giao lại cho chúng tôi thưởng thức đi có được không? Ngài đâu có thiếu mỹ nữ, chúng tôi lâu rồi không nhìn thấy phụ nữ nên khó mà kiềm chế được lắm 
Tên còn lại ve vuốt xương quai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787694/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.