Mộ Hàn Vương đưa Mộ Hiểu Yên về phòng của mình, hắn không vội đi tắm mà vẫn ung dung như không có chuyện gì xảy ra, trên cơ thể tuyệt đẹp có thể nhìn thấy một số vết tích không được sạch sẽ, từ hạ thân trở xuống chỉ có tấm khăn trắng có loan một ít máu đỏ, cô ái ngại không dám nhìn và cũng đoán được chuyện gì xảy ra, bỗng dưng bàn tay run rẩy mất sức sống
_Có chuyện gì?
Hắn châm ngòi điếu thuốc khói thuốc bay vòng ra cửa sổ càng làm mọi thứ ngột ngạt hơn
_Chúc...chúc mừng sinh nhật chú Vương
Mộ Hiểu Yên lấy hết can đảm đưa cho hắn một quyển sổ nhỏ do tự tay cô làm, bên trong có vỏn vẹn 18 trang tương ứng cho 18 năm hắn nuôi dưỡng cô, từng trang giấy thể hiện những năm tháng ngày thơ ấu hồn nhiên đến những ngày cô trưởng thành những kỷ niệm mà suốt cuộc đời cô cũng không thể quên
Những nét chứ nguệch ngoạc năm cô học lớp 1 đến những đêm cô khóc thét vì sợ bóng ma trắng lãng vãn, những lần cô được hắn cưng nựng ngủ vùi trong ngực ấm qua đêm đông, cả những năm tháng cô ốm đau luôn có hắn chăm sóc, đến khi đã là một thiếu nữ thì hắn vẫn là người ở bên cô dạy bảo quan tâm, những buổi tiệc cô khoát lên người bộ váy lộng lẫy nhất, những ánh mắt ngưỡng mộ vẻ đẹp của cô đều là do hắn chau chuốc từng chút một, cả cuộc đời cô cũng không bao giờ quên công ơn của hắn
_Cám ơn chú Vương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787398/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.