(Đây là 1 chap có H, vui lòng bỏ qua nếu bạn không hài lòng. H ở chap này không thô tục, không dùng từ ngữ quá thô. Cám ơn bạn rất nhiều!) 
***** 
Mộ Hiểu Yên hoảng sợ lùi xa người đàng ông ở trước mắt, cô kinh hãi không tưởng tượng được có ngày hắn sẽ đối xử với mình như những cảnh tượng thác loạn với người phụ nữ khác, hắn nuôi dưỡng cô bảo bọc cô rốt cuộc lại cho cô vết thương trí mạng 
_Chú Vương...chú đừng làm vậy mà...xin hãy buông tha con và Thụy Vũ 
Cô chấp hai tay trước ngực cầu xin hắn, nước mắt nghẹn đắng ướt nhoà hàng mi buồn, gương trắng bệch cầu xin chỉ biết lắc đầu mong hắn nghĩ lại, cô chỉ mới 18 tuổi cuộc đời còn nhiều điều chưa trải, cả tình yêu cô dành cho Thụy Vũ nếu hôm nay cô qua lại với người đàng ông khác thì tình cảm này có lẽ sẽ chết theo tâm tư trong lòng 
_Yêu Thụy Vũ nhiều lắm sao? 
Mộ Hàn Vương kéo cô đến gần, hắn ghì cô nằm xuống sàn hoa hồng phía dưới, bàn tay băng lãnh lau đi những giọt nước mắt lo sợ của cô, cô nghẹn ngào không nói được gì chỉ biết gật đầu thừa nhận tình yêu của mình với Thụy Vũ 
_Rồi một ngày em sẽ cám ơn đêm hôm nay tôi dành cho em 
Cô rùng mình trước lời hắn nói, khẩu ngữ đê tiện thay đổi cả cách xưng hô, tim cô như có hàng trăm hàng ngàn lưỡi dao đâm vào khi lời phản khán của bản thân không thốt ra được vì cánh môi bạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787392/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.