(Đây là 1 chap có H, vui lòng bỏ qua nếu bạn không hài lòng. H ở chap này không thô tục, không dùng từ ngữ quá thô. Cám ơn bạn rất nhiều!
****
Lúc hắn bế xốc cô ngồi dậy cũng là lúc cô có cơ hội đẩy hắn ra xa và chạy trốn, Mộ Hiểu Yên dùng chút sức lực cuối cùng kéo mạnh tấm rèm màu trắng quấn quanh người rồi chạy đi
_Tôi nuôi em từ bé chẳng lẽ tính cách em thế nào tôi không rõ?
Mộ Hàn Vương ung dung ngồi giữa kén hoa chờ đợi, chỉ cần cô bước ra ngoài lập tức đám thuộc hạ kia sẽ cấu xé cô, nhất là lúc cô đang không có quần áo lại còn rất quyến rũ trong tấm rèm mỏng, những ngón tay thon dài mảnh khảnh run lên không dám mở tấm rèm mà chạy đi nữa, bốn bề đều là sói, cô chỉ là con thỏ nhỏ đã rơi vào hang cọp, biết mình không còn đường lui đành đánh liều dùng tấm rèn trắng trên cao định quấn vào cổ thì ...
_Bịch!
Hắn thô bạo kéo cổ chân cô thật mạnh về phía mình khiến cô té ngã còn bị kéo lùi về sau, tấm rèm mỏng trên người cũng bị xé rách
_Nhẹ nhàng em không thích, vậy cứ để em đau đớn trở thành người phụ nữ của tôi
Mộ Hàn Vương khinh bỉ nhã chữ, cánh môi bạc tình vang lên những thanh âm trầm luân nhấn chìm cô trong bể khổ, lần này cô không còn khán cự được nữa vì hai tay bị đầu gối hắn giữ chặt
_Chú Vương xin tha cho con đi... hức...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787391/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.