Dương Lăng rất có cảm giác như năm đó lần đầu tiên đi mua phim đen. Hắn sợ bị các công chúa nhìn thấy, vội vàng nhét vào tay áo, sau đó lại lén lút đưa qua một tấm ngân phiếu. Chính Đức kéo tay áo, hai huynh đệ lập tức rời đi, sóng vai đến trước một bức Uyên ương hí thủy ở góc tường, ra vẻ ngắm bức họa, thực tế thì nhìn trộm tranh vẽ. Chính Đức thì thầm:
- Còn có không? Cho ta hai bản.
Dương Lăng thò vào ống tay áo lấy ra hai bản âm thầm đưa cho y. Chính Đức cất thật kỹ ném ra một câu:
- Này, ngươi xem hai bản này xong nhớ đổi cho trẫm đấy.
Chính Đức nói xong, hai huynh đệ lần lượt đưa mắt nhìn nhau, ngầm hiểu cười gian vài tiếng, sau đó quay người lại, mặt mày hớn hở đi đến chỗ Đường Nhất Tiên, nói:
- Các nàng thưởng thức xong chưa, nào, cho ta xem bức họa của nàng nào.
Lúc này Vĩnh Thuần cũng đã được vẽ xong một bức, nhảy lên cười nói:
- Ca ca, ngày mai chúng ta đi đâu?
- Hả!
Chính Đức hoảng sợ suýt chút nữa thì ngã, nhếch miệng nói:
- Ngày mai còn muốn đi sao?
Dương Lăng một bước nhảy đến, ho khan một tiếng, nói:
- Ngày mai à, đã sắp xếp xong xuôi rồi. Chúng ta đi xem trò vui, ha ha ha, nghe người ta hát Côn khúc.
Ba ngày, ba ngày sau, Cốc công công khí phách hiên ngang đi gặp Hoàng thượng.
Kỳ tích là bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh ra đấy. Trong ba ngày, Cốc công công không học vấn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738398/chuong-442-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.