Dương Lăng ngồi dậy cười ha hả, đắc ý nói: -Nha đầu thối ngươi, tuổi tác còn nhỏ không hiểu cái rắm gì, còn luyện đan thành tiên gì chứ, bị lừa rồi chứ gì? Ta căn bản không làm sao cả, không làm vậy thì nha đầu ngươi chịu thả ta ra sao?
Trương Phù Bảo nghe thấy thì vừa tức vừa giận, dậm chân nói: -Dù sao thì ngươi ăn rồi cũng không có chuyện gì, ngươi coi như ăn trứng trần nước sôi thật là được rồi, sau này ta không tìm ngươi thử dược nữa là được, nhưng ngươi không được nhắc với ca ca ta đó.
-Ngươingươi sao lại giương mắt hổ nhìn chằm chằm ta chứ? Trương Phù Bảo có ý đùa cợt, nhưng ánh mắt Dương Lăng quá dọa người, nàng vẫn không kềm lòng nổi mà lùi về sau một bước.
Chỉ một lát sau, mặt Dương Lăng giống như tô son vậy, đỏ bừng bừng, hai mắt sáng đến dọa người. Trương Phù Bảo lo sợ nhìn hắn, lo lắng đề phòng hỏi: -Ngươingươi có cảm giác gì, sẽ khôngtiêu chảy nữa chứ?
Dược liệu mà Trương Phù Bảo sử dụng chính là vật bồi bổ liệt dương cương dược tính khô nóng, hơn nữa dược liệu mà nàng lấy từ chỗ ca ca đã dùng sạch rồi, mấy bình bình lọ lọ hôm nay dùng đều là dược vật mà nàng lén cạy hộp thuốc của cha nàng để lại lấy ra, những dược vật này đều do Thiên Sư thế hệ trước tinh luyện ra, dược tính mạnh hơn gấp mấy lần lúc trước.
Thiên Sư có thê thiếp sáu bảy phòng, trong những dược vật này có mấy thứ là dược vật có tính trợ dương. Lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738383/chuong-438-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.