Tống Tiểu Ái ửng đỏ mặt, xấu hổ dùng giày nhọn đá khóa cửa nói:
- Người ta..... Người ta thật không có việc gì, chỉ là muốn xem ngài có nhà hay không. Ồ, là Tiểu Ngũ có việc quan trọng tìm ngài, nhưng hắn lại ngượng không nói.
- Tiểu Ngũ?
Dương Lăng không hiểu ra sao cả, nói:
- Vậy thì có sao, việc công việc tư, toàn bộ đều có thể. Đi, đi gọi hắn tới cho ta.
- Tốt quá.
Tống Tiểu Ái vui vẻ ra mặt, kích động xoay người đi.
Dương Lăng nhấp ngụm trà, đang nhắm mắt hưởng thụ mùi hương thơm của trà, Ngũ Hán Siêu vội vàng đi tới, ôm quyền thi lễ nói:
- Quốc công, ngài tìm ta?
Dương Lăng mở mắt ra, nhổ lá trà trong miệng ra, đặt chén trà xuống, nói:
- Ừ. Ngồi đi, ấy, ngươi muốn tìm ta có việc à?
Ngũ Hán Siêu ngạc nhiên nói:
- Không phải Quốc công tìm ta có việc sao?
Dương Lăng khoát tay, nói:
- Không phải ta có việc, là ta nghe tiểu Ái nói ngươi có việc, cho nên mới gọi ngươi tới hỏi một chút ngươi có chuyện gì.
- A! A.... A..., không có việc gì.
Ngũ Hán Siêu khẩn trương.
Dương Lăng yên lặng nhìn gã rất lâu, thấy Ngũ Hán Siêu bất an. Dương Lăng lắc đầu nói:
- Không muốn nói thì thôi, ngươi đi xuống trước đi.
Ngũ Hán Siêu thở phào, vội vàng chắp tay nói:
- Vâng!
Gã quay người lại, hai bước xa nhảy tới cửa. Dương Lăng đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội gọi:
- Từ đã. Ha hả, Hán Siêu à, ta có một tin tức tốt nói với ngươi.
Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738209/chuong-390-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.