Triệu Toại nghe Hồng Nương Tử nói xong liền ngạc nhiên hỏi:
- Hòa thượng? Tại sao lại có một tên hòa thượng ở đây?
Hồng Nương Tử nhịn cười nói:
- Ta thấy không thể công chiếm Nam Dương liền chuyển sang hướng đông, cách Nam Dương ba mươi dặm có một tòa Pháp Nguyên Tự, người của ta đang định tới đó nghỉ chân nhưng không nghĩ đến lại thấy hai tên hòa thượng cùng vài người phụ nữ đi ra, nhìn cử chỉ của bọn họ với nhau ta liền đoán nơi này là một tòa thanh lâu trá hình nên tức giận mang binh vào miếu điều tra.
Nói đến đây Hồng Nương Tử cười có chút cổ quái. Hóa ra nàng đến trước miếu đúng lúc bắt gặp hai tăng nhân cùng vài người phụ nữ đi ra, thấy quân áo của bọn họ không chỉnh tề bèn nghĩ không phải người tốt. Hồng Nương Tử tức giận liền bắt người tra hỏi tình hình trong miếu.
Đám phụ nữ thấy nhân mã phỉ tặc vây quanh, sợ hãi nói năng lắp bắp, khai ra trụ trì trong chùa là đại sư Đức Tĩnh, hiện tại đang mở đại hội Vô già. Hơn nữa còn khai ra mỗi tháng đại sự Đức Tĩnh đều mở mội một lần, các nàng chỉ là bọn họ tiêu bạc mời tới, cầu xin Hồng Nương Tử tha mạng cho các nàng.
Hồng Nương Tử mặc dù không biết chữ, nhưng lúc này ở Trung Thổ phổ biến nhất là Phật Giáo, Đạo Giáo, mà ở Bá Châu lại bị một đám hòa thượng giả lừa gạt dân chúng làm cho chướng khí mù mịt, tuy bọn chúng niệm kinh giả, bái lạy phật giả nhưng không dám bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738207/chuong-390-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.