Các bộ hạ đều cầm đao lên, nín thở chú ý. Lát sau, một bóng người xuất hiện, hai bính lính liền dữ dằn nhảy tới, một đao đã hạ người đó té nhào xuống đất, mũi đao đặt ngang cổ người đó, khiến người đó sợ hãi:
- Tha mạng, tha mạng, tiểu nhân chỉ là một người dân bình thường, các tráng sỹ khai ân ….
Giang Bân yên lòng, khẽ quát:
- Im miệng! Còn ầm ĩ ta sẽ thịt ngươi!
Người này bị hai binh sỹ xách tới, hóa ra là một người phụ nữ mập mạp trắng trẻo, dáng người căng tròn, da mịn thịt mềm, đầu còn quấn chiếc khăn vải xanh, nhìn đúng là dáng vẻ của người nông dân, chỉ là nhìn thân hình đó có chút giống với người nhà địa chủ sống an nhàn sung sướng.
Giang Bân nghi ngờ đánh giá một lượt. Người phụ nữ đó nhìn Giang Bân chằm chằm, đôi mắt nhỏ bỗng mở to ra. Bỗng nhiên cả hai cùng đồng thanh kêu lên:
- Là ngươi!
Người đó vui mừng, vỗ ngực nói:
- Làm ta sợ đến chết, tưởng là gặp loạn phỉ. Giang đại nhân, sao ngài lại trốn ở đây?
Giang Bân hừ một tiếng, nói:
- Ta trốn đâu? Người của ta bị đánh bại rồi, chỉ cần dẫn người tới đây dưỡng thương chút. Kiều Huyện lệnh, sao ngươi … huyện Cố An cũng bị loạn phỉ công hãm rồi sao?
Huyện lệnh Cố An Kiều Ngữ Thụ đóng giả một người phụ nữ. Y giật vải xanh từ trên đầu xuống, lau mồ hôi trên mặt đi nói:
- Còn không phải sao, Cố An làm gì có binh lính gì? Hưởng mã đạo tấn công một trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738074/chuong-360-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.