Dương Lăng nhíu mi, thất vọng nói: -Lý Đông Dương, Dương Đình Hòa cũng cúi đầu trước Lưu Cẩn rồi sao? Ôi! Vốn dĩ là những quan viên có khí tiết
Dương Lắng lắc đầu, Tiêu Phương thăm dò ghé sát đầu lại nhỏ giọng nói: -Quốc Công, chỉ e kế lạt mềm buộc chặt của Quốc Công đã bị Lý Đông Dương nhìn thấu rồi, Dương Đình Hòa là người mà ông ta tiến cử vào Nội Các, ông ta muốn tránh gió mà có thể không nói với Dương Đình Hòa sao? Ta thấy, Quốc Công cũng nên dần dần triển khai phản kích đi.
-Tuy nói có Lư Sĩ Kiệt bên cạnh Lưu Cẩn phối hợp có thể giúp Quốc Công vờ ngớ ngẩn để lừa đảo, nhưng người giỏi dưới tay Lưu Cẩn cũng không ít. Lý Đông Dương nhìn ra được, sớm muộn gì bọn họ cũng nhìn ra. Hơn nữa Nội Xưởng đã rơi vào tay Lưu Cẩn, đã gần cuối năm rồi, đến lúc đó vương hầu công khanh, huân thần hoàng thân sẽ chen chúc đến Nội Xưởng chia hoa hồng. Lưu Cẩn tất nhiên sẽ biết mánh khóe của Quốc Công.
-Quốc Công sắp xếp khéo léo, chắc ông ta cho rằng đây chỉ là do trước khi giao lại quyền lực Quốc Công không cam tâm nên thừa cơ tham ô một mớ, có điều cũng khó bảo đảm sẽ không nghi ngờ Quốc Công còn có âm mưu khác. Nếu ông ta dám trở mặt điều tra, Quốc Công sẽ lâm vào thế bị động. Cho nênhiện tại là lúc đại nhân nên xuất hiện trên quan trường lần nữa để phát tín hiệu cho mọi người.
Dương Lăng trầm ngâm nói: -Tội trạng của Lưu Cẩn vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737942/chuong-334-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.