- Trước kia, ta không dám hứa hẹn gì với nàng, không phải bởi vì ghét bỏ nàng, đơn giản là vì ta không biết nàng và Dương Hổ có thể tốt lại như xưa không, đơn giản là vì trong đời ta còn một đại kiếp nạn, ta không biết có thể bình yên vượt qua hay không. Hiện tại, ta biết nàng và Dương Hổ vĩnh viễn không quay về như xưa, bất hạnh của nàng, có một phần trách nhiệm của ta trong đó. Tất cả mọi thứ của nàng sau này, giao cho ta là được rồi.
- Ta cam đoan, chuyện của Bá Châu, ta sẽ hỏi thăm; người của lão trại ta, ta sẽ an trí; nàng, ta sẽ sắp xếp. Duyên phận của ta và nàng, là thiên định, ta sẽ không tùy tiện bỏ lỡ nàng. Nữ nhân ngốc nàng, cả ngày ngoại trừ múa thương xách bổng nàng còn có thể làm gì? Buông kiếm, đừng kêu gào ầm ĩ nữa!
Đối phó nữ nhân mạnh mẽ, cứng rắn, chỉ có mạnh hơn nàng, đối phó nữ nhân giống như Hồng nương tử, đặc biệt không thể nói quá nhiều đạo lý lớn. Dương Lăng trước nay chưa có thô bạo và rất không nói đạo lý, làm Hồng nương tử bối rối.
Dương Lăng ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước. Hồng nương tử cảm giác mũi kiếm sắc bén đã đâm vào bộ ngực của hắn, sợ hãi vội vàng co tay lại, mũi kiếm hướng về phía trước, bên trên không có vết máu, nàng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Dương Lăng nhân cơ hội rảo bước tiến lên ôm nàng vào lòng, Hồng nương tử vừa tức vừa thẹn, mắng chửi nói: - NgươiNgươi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737912/chuong-329-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.