Những thanh niên kiệt xuất có ý trở thành Phò mã gia lần lượt xuất hiện, mới nửa ngày đầu Dương Lăng đã sắp trở thành mớ hỗn độn rồi. Muốn tìm một người thích hợp quả thực quá khó. Từ 14 – 16 tuổi vẫn còn là một đứa con nít. Dương Lăng đã trải qua cái tuổi 30, nên về mặt tâm lý đối với hắn mà nói sao có thể tìm ra được một người đàn ông thích hợp trong số đó làm chồng chứ?
Hắn chú ý tới tên ăn mày đã gặp buổi sáng đó, đã được nhận một cặp lồng cơm, hơn nữa không biết thế nào còn được hai phần, ngồi xổm phía dưới cột cờ ăn ngon lành. Lúc đó mới ý thức được đã tới buổi trưa rồi.
Dương Lăng đang muốn tạm dừng việc tuyển người lại, lại thấy một người đàn ông thân trên lõa lồ, áo buộc bên hông, để lộ cơ bắp trên cơ thể. Hai tay chống hai bên, chân đi khệnh khạng, tiến về phía ba vị tuyển hôn sứ. Khi chân bước lên bậc thang, bậc gỗ dưới dân liền phát ra tiếng kêu thảm thiết. Hai mắt Dương Lăng liền trợn trừng lên nhìn.
- Đây là tài nghệ biểu diễn gì? Chọn Phò mã à, không phải chọn tuấn mã, biến thành hai trụ đá …. Hai nhân huynh này không tới cọ sát thì thật đáng tiếc. Hơn nữa, tuổi tác này, trẻ con cũng đánh giả bộ cho có khí thế đấy nha. Sao hắn ta lại trà trộn vào đây chứ?
Chỉ thấy người đàn ông đó từng bước đi lên bậc thang, đứng trước đài. Tất cả mọi người đều thở phào một cái, không còn lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737893/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.