Dương Lăng nói:
- Dương Thận tuổi mới mười bảy, tài học, kiến thức xuất chúng, nhưng chưa có kinh nghiệm tham chính, không thể tùy tiện ban chức Có thể ban một chức để y làm quen với quy chế triều đình, công văn lục bộ quân chính, hai ba năm sau sẽ trở thành một vị thần mẫn cán, là cánh tay của Hoàng thượng.
Tiêu Phương lập tức nói:
- Nếu như thế, lão thần cho rằng Dương Thận nên đảm nhiệm chức Lại bộ Đô Cấp Sự Trung chính thất phẩm.
Trương Thái đã bị Dương Lăng quay vòng vòng, mới sáng sớm đã giở trò gì vậy? Đầu tiên là Dương Nhất Thanh vào kinh, ai lại không biết Dương Đình Hòa bất hòa với y, làm như vậy Dương Đình Hòa nể mặt hắn mới là lạ. Ngay sau đó lại để Nghiêm Tung đến Hàng Châu, một Tri phủ ngũ phẩm nho nhỏ... Lúc này lại tiến cử con của Dương Đình Hòa làm quan, đây là ý gì? Dùng việc này để cầu Dương Đình Hòa thông cảm sao? Có điều dùng khoa cử vào triều, mặc kệ y có phải là nhàn quan hay không, như thế nào cũng phải ban ngũ phẩm trước, còn thất phẩm... Lại khoa?!
Trương Thái nghĩ đến đây liền căng thẳng, chỉ nghe Hoàng thượng nói:
- Nếu các khanh không có ý kiến, vậy trẫm sẽ hạ chỉ, Dương Thận vào triều, đảm nhiệm chức Lại khoa Đô Cấp Sự Trung, về sau chiến tích xuất sắc sẽ thưởng thêm.
Trương Thái há hốc miệng, chỉ có thể nuốt nước miếng. Thời cơ trôi qua tức thì, lại thua một ván. Đảm nhiệm Lại khoa Đô Cấp Sự Trung, đây là tự đeo gông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737889/chuong-322-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.