Hai người bọn chúng quay người đi, đứng ra phía xa, nhưng vẫn quay về hướng nhà tù để quan sát. Tiểu Linh Tử đến bên cạnh giường, thu dọn bát chén trên mặt hộp, lão ta liếc nhìn một cái ra phía ngoài, sau đó giương tay mở hộp thức ăn ra. Một âm thanh kẹt kẹt khẽ phát ra, dưới đáy chiếc hộp có một phần trống nữa, bên trong đó có giấy và bút.
Chu Nhượng Cận liếc nhìn một cái, kinh ngạc nói:
- Ông... mang những thứ này đến làm gì?
Gương mặt nhăn nhúm của Tiểu Linh Tử vẫn cười tươi, đôi mắt già nua đục ngàu đột nhiên trở nên sắc lạnh:
- Nhị Vương tư, những thứ này là do Vương gia kêu tôi mang tới.
Chu Nhượng Cận ngây người hỏi lại
- Phụ Vương? Đây... là ý gì?
Tiểu Linh Tử từ tồn đáp lại:
- Lục đại nhân bẩm báo với Vương gia rằng, khi khám nghiệm tử thi thì có phát hiện Mộng Ly tiểu thư đã có thai. Vương gia nhận định rằng giữa ngài và Mộng Ly tiểu thư có tư tình giấu mọi người, nên...
Chu Nhượng Cận chấn động toàn thân, ngay lập tức hiểu ra sự việc. Ánh mắt của gã vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, nhất thời không nói được nên lời.
Những nếp nhăn trên gương mặt của Tiểu Linh Tử như hằn sâu thêm:
- Đối với Vương gia mà nói thì danh dự của Thục Vương phủ chính là thứ mà tất cả mọi người phải bảo vệ, có thể hy sinh tất cả để giữ gìn. Ngay cả chính bản thân Vương gia cũng có thể vì nó mà hy sinh.
Lão ta khẽ thở dài nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737823/chuong-311-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.