Nhưng binh phong quan sat vẫn quay lại truyền tin hủy bỏ trạng thái chiến đấu, cũng may pháo ở ngoài hai trăm thước cũng không chính xác, lực sát thương cũng có hạn, song phương chiến hạm đã thấy rất rõ ràng. Trước mắt vẫn không có cách nào giao chiến, Tăng Thủ Bị lại không biết trạm canh gác truyền tin như vậy có dụng ý gì, y một mặt lệnh cho hạm đội bày ra trận thế có khả năng công kích nhất, một mặt phái thuyền thông tin tới thuyền có trạm canh gác để lấy tin tức chuẩn xác.
Ánh mắt Bành Phú Quý vô cùng lợi hại, lúc này ông cũng nhìn ra tình hình không đúng, chỉ phía đối diện hô: - Đại nhân, mọi người xem. Cờ xí hai chiếc Oa thuyền phía sau ba tàu chiến hạm là của Đại Minh. Là chiến thuyền của Hàn Thiên hộ.
Đám người Dương Lăng nhìn sang, chiến thuyền song phương tiếp cận lại gần. Cờ xí sau ba tàu chiến quả thật là quân kỳ Đại Minh, ở giữa có một con thuyền, trên cờ rõ ràng là một chữ Hàn.
Tăng Thủ Bị nhìn ra điểm khác thường, lập tức lệnh đại quân đợi chiến đấu tại chỗ, hai chiếc Oa thuyền cũng thuận thế hạ buồm, lẳng lặng bỏ neo trên biển, lập tức giờ ra cờ hiệu xin hàng của hải tặc.
Bành Phú Quý thấy thế cười ha ha, hưng phấn nói: - Đại nhân, chiến thuyền chúng ta bình an không có việc gì, hai chiếc Oa thuyền đích thị là bị Hàn đại nhân bắt giữ rồi.
Dương Lăng nghe xong suýt cắn đầu lưỡi: Hàn Vũ chỉ có ba tàu chiến hạm và 500 tân binh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737616/chuong-254-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.