Bành Phú Quý đơn giản không nhận tội rước lấy giặc Oa Đông Dương, chỉ thừa dịp giặc Oa lạc thành đàn nhỏ mới có thể xuống tay cướp sạch một phen, vì để tránh phiền toái, bắt được giặc Oa toàn bộ chìm tàu vùi dưới biển, hủy thi diệt tích, cho nên chiến lực thực sự của giặc Oa thế nào y cũng hiểu rõ.
Bích Hải mênh mông vô bờ, hải âu bay liệng rợp trời, hơn ba mươi thuyền chiến lấy thuyền số hai làm trung tâm, rẽ song chạy nhanh theo hướng đông nam. Ba con thuyền ba cột buồm ba trạm canh gác ghép thuyền thành hình chữ phẩm, đội tàu phía trước có một trạm hoa tiêu canh gác thăm dò.
Bởi vì lúc này gió từ trên biển thổi hướng lục địa, chiến thuyền ngược gió không thể đi thẳng, nhất định phải vặn vẹo mượn sức gió, thay phiên đổi hướng mới có thể lách khỏi những địa điểm gặp chuyện không may, cho nên hướng theo phương hướng hạm đội với đám người Hàn Vũ diễn võ rất có điểm trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Trên thuyền soái thay phiên công việc, lái tàu tập trung tinh thần duy trì lấy mặt trời làm phương hướng, chỉnh hướng thuyền, Hỏa Trưởng thì dùng dắt sao bản đo đạc tính toán đất bằng vĩ độ. Người tiên phong càng không ngừng dựa theo mệnh lệnh lên xuống các loại tín hiệu kỳ, chỉ huy toàn bộ hạm đội lái, cầm buồm, điều thương, chỉnh lý hướng đi, ngay ngắn trật tự tiến lên.
Dương Lăng đứng ở thuyền soái nhìn canh phòng và Bành Phú Quý không ngừng truyền đạt mệnh lệnh, chỉ lệnh, trong lòng lo lắng vạn phần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737615/chuong-254-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.