, binh đã tới (p1)
Thuyền sắp đến Tô Châu, Dương Lăng dựa vào lan can nhìn lại, dưới đáy thuyền sinh những luồng bọt sóng trắng như một tấm lưới lớn.
- Đại nhân chớ lo, Sở Linh, Sở Yến đều là nữ nhi thông minh nhu thuận, hiểu nhất là tâm tư của người khác, hơn nữa cầm kỳ thư họa không tầm thường, có các nàng ở Tê Hà sơn cùng, Liên nhi cô nương, nhất định sẽ không tịch mịch.
Dương Lăng quay lại, thấy Thành Khởi Vận ưu nhã ngôi dưa vào ghế hoa lê, bưng một chén trà sứ thời Tống mà thưởng thức chè xuân Long Tỉnh, dù bận vẫn ung dung nói cười.
Dương Lăng gật đầu, trở về bên cạnh ngồi xuống, Thành Khởi Vận lập tức buông chén, thay hắn rót một ly, hai ngón tay chỉ lan hoa giữ chén, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt hắn.
Dương Lăng nhận chén trà, trầm ngâm nói: - Hóa ra nàng ở nơi này chứ không Thanh Hà, nói vậy không ít quan viên nhận được ngài, lát nữa quan viên Tô Châu, Hàng Châu sẽ phải tới đón tiếp khâm sai, ngài xem có tiện lộ diện không, nếu....
Hắn vừa mới mới nói tới đây, chợt nghe BA một tiếng, chén Tống đắt tiền bị rơi dập nát, Dương Lăng kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ Thành Khởi Vận trên mặt không có chút huyết sắc, trắng bệch như một trang giấy, cơ thể run run.
Dương Lăng hoảng sợ, cuống quít đứng lên nói: - Nàng làm sao vậy?
- Không được qua đây! Thành Khởi Vận khàn giọng rống to, nàng đi lui một bước ra lan can, đôi mắt mông mông đấy, bi thương nhìn Dương Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737606/chuong-250-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.