Hàn Ấu Nương đưa mắt trông theo kiệu của Âu Dương phu nhân khuất sau hàng rào bụi cây, nàng đang định cùng Cao Văn Tâm trở vào trong thì phía sau hàng rào đã xuất hiện hai con tuấn mã một trắng, một đỏ phóng nhanh đến.
Đường mòn không rộng mấy, có lẽ vì muốn tránh va phải nương tử nhà họ Nghiêm nên cặp tuấn mã phóng vội lên ụ tuyết đọng ven đường. Trước mặt con đường nhỏ là một dòng suối hẹp quanh co đã đóng băng, chỉ thấy kỵ sĩ trên ngựa ghìm cương, nhổm người, hai thớt kiện mã đã chồm lên, xoay thân gần chín mươi độ bay vòng sang.
Lúc xưa tại Kê Minh, Hàn Ấu Nương đã từng gặp Mã Liên Nhi cũng là kỵ sĩ cao cường như thế. Lúc này thấy vậy, hai mắt nàng mở to. Người trên bạch mã là một cô gái xinh đẹp, thân hình tuyệt mỹ, tóc mai đen nhánh, mặt phấn cằm xinh. Cưỡi trên con ngựa đỏ bên cạnh là một tráng niên khôi ngô mặc áo vàng.
Cao Văn Tâm nói nhỏ với Hàn Ấu Nương:
- Muội muội, đó là khách của nhà mình.
Hàn Ấu Nương vừa đáp vâng, hai con ngựa đã phi đến trước mặt. Người đàn ông trên ngựa cười ha ha mở lời:
- Cao cô nương, lại gặp mặt rồi!
Nói xong không cần chống lên yên ngựa, hắn lập tức đánh chéo chân nhảy ngay xuống đất, thân thủ rất mạnh mẽ.
Cô gái áo đỏ nhoẻn cười, vịn yên ngựa rồi cũng nhẹ nhàng nhảy xuống đất, tiến lên hai bước chắp tay cười chào:
- Cao thần y! Vợ chồng chúng tôi đặc biệt đến cảm tạ ơn Cao thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737505/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.