Nhìn cao xanh chói trang rạng rỡ, ngoài kia sóng biển vẫn nhấp nhô, đường chân trời xa tít những cánh buồm đang lấp ló, nước mắt hạnh phúc lăn dài trên gò má mấy tên quan tướng nhà Hán tại Giang Môn quân cảng. Cuối cùng thì lũ cướp khốn nạn kia cũng đi rồi, nếu chúng còn dây dưa them nứa thì không biết chừng cả quản Đông này biết chuyện một quân cảng của triều đình bị hải tặc cướp bóc không còn gì. Vấn đề báo cáo lên trên thì phải tìm một thế lực ào đó để đổ tội. Mà nươi này gần nhất có lẽ là Đại Việt đi. Thế là một bản tấu chương được viết lên triều đình nhà Minh với nội dung 3 vạn thủy quân Đại Việt tập kích bất ngờ, bảy ngàn lính Giang Môn anh dũng chiến đấu đánh lui quân giặc, nhưng trước khi đi chúng đã kịp đốt cháy tất cả....uhmm cứ như vậy đi. Các tướng tá Giang Môn quân cảng đều gật gù mà đồng ý với nội dung trên.
Hôm nay đã là ngày 1 tháng 6 năm 1402 vậy là chỉ còn 12 ngày nữa là Nam Kinh bị công phá, trong dã sử thì vua Kiến Văn sẽ trốn bằng đường thủy từ Chiết Giang chạy đi Đài Loan rồi từ đây bộ hạ cũ giúp hắn chốn về Nhật bản nuôi trí báo thù. Để chạy trốn chắc chắn tên vua Kiến Văn này không thể đi theo đường quân cảng vì rất dễ bị lộ tẩy khiến Chu Đệ đuổi theo. Mà trong lịch sử thì không hề mô tả Chu Đệ chuy lùng Kiến Văn, do đó Nguyên Hãn suy đoán rằng nếu theo đúng dã sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-tai-ban/3204119/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.