Chương trước
Chương sau
Hôm nay trên bến cảng diễn ra một cảnh tượng bịn rịn chia tay của hơn mười chiến sĩ và đồng bọn. Đây là 13 tên binh sĩ trong số 27 tên bị thương. Họ không qua được vòng kiểm tra đánh giá sức khỏe của quân y nhóm vậy nên bị bắt buộc đi về Phượng Hoàng Đảo an dưỡng. Mặc dù mấy tên này khăng khăng muốn tiếp tục chiến đấu, còn tính trốn lại để theo quân đoàn nhưng bị chấp pháp đội bắt áp giải lên tàu hàng trở về dưỡng thương.

Đây là một khúc dạo nhỏ ở bến tàu thôi. Những tên binh sĩ ở đây chưa bao giờ nghĩ đến họ sẽ chiến đấu một cách sung sướng đầm đìa như vậy. Trong lần chiến đấu này có các tâm điểm đáng chú ý đều được chấp pháp đội ghi lại và thăng chức, đến cả mấy tên hải tặc cũng được thăng chức rồi. Vậy nên tất cả binh sĩ đều hăng tiết gà lên rồi, con đường binh nghiệp chỉ có thể thông qua chiến tranh, đánh trận mà tỏa sáng thượng vị thôi. Giờ đây bị bắt trở về nghỉ dưỡng thì mấy tên này mặt buồn như đưa đám. Vì theo sự chuẩn bị rầm rộ của tầng lớp lãnh đạo thì họ biến lần hành động tiếp theo mới thực sự là quan trọng. Mà đó chính là cơ hội thăng quan phát tài cho nên không ai muốn bỏ lỡ cả.

Từng gói hàng được chất lên thương thuyền từ cầu cảng trước sự chứng kến của binh lính cũng như tướng sĩ Giang Môn cảng. Phải nói một điều đây quả thật là sự sỉ nhục cực lớn đối với quân nhân. Kiểu như sau khi tát một cái vào mặt thì nhổ thêm một bãi nước bọt vậy. Cướp trắng trợn thì cũng chỉ đến thế mà thôi không thể hơn được nữa. Trước mặt chủ nhà ngang nhiên lấy đồ đạc không kiêng dè. Binh lính Mân Việt đỏ mắt rồi, họ gầm gào chửi bới muốn tấn công. Nhưng tướng sĩ người Hán thì cản lại, họ không muốn liều mạng vô ích, từ khi nhìn thấy cảnh Nguyên Hãn quân bốc vác di dời tài nguyên thì đám tướng lãnh này mừng ra mặt. Điều này chứng minh lũ này thuần túy là cướp mà thôi. Rồi chúng sẽ ra đi, chỉ cần biến báo tấu chương một chút thì sẽ lách được tội, từ năng thành nhẹ, từ nhẹ hóa không.

Cùng thời gian một sự việc ly kì sảy ra trên rất nhiều vùng trên thế giới. Tại vùng sơn cước gần thành Đại Đồng biên giới phía bắc Trung Quốc có một tên thư sinh tên gọi Dương Lăng bị bệnh chết. Nhưng kì tích là hắn vậy mà sống lại từ trong quan tài, từ đó tính cách đổi thay hoàn toàn, từ đó tên này luôn có những phát ngôn kì lạ mà ít người hiểu được.

Tại một miền quê thuộc đế quốc La Mã Thần Thánh tại Đông Bắc Châu Âu, có một tên hiệp sĩ trẻ tuổi do gia cảnh khó khăn mà cha hắn đẩy hắn ra đường tự lập từ năm 17 tuổi, hắn tên Malen Hoffman. Nhưng kẻ xui xẻo này ngã ngựa mà tử vong. Nhưng cái xác không còn hơi thở ấy bỗng nhiên lại phập phồng hơi thở trong đêm tối. Cái xác ngồi dậy mà ngẩn ngơ, sau đó lẩm bẩm một câu” đầu thế kỉ 15, quả thật thú vị”.

Tại châu Mĩ xa xôi, một tên thổ dân da đỏ mà ở thế giới hiện Đại gọi là người Anh Điêng đột ngột tử vong khi ăn nhầm một quả độc. Nhưng kì tích thay sau khi tắt thở hoàn toàn vậy mà hắn có thể tỉnh lại. Ngơ ngẩn nhìn xung quanh, vò đầu nhớ lại tất cả sự việc hắn gào lớn trong đêm tối. “ Châu Mĩ là của người Maya chúng ta, bọn châu Âu chó má hãy chờ xem.”

Nhưng kinh khủng hơn cả đó là sự việc xảy ra tại vùng núi Lam Sơn, trong biệt viện của họ Lê. Một tên gia tướng tầm 35, 36 tuổi của Lê gia bị chết trong một cuộc đụng độ giữa quân Lê Gia và bộ một bộ tộc Ai Lao. Hắn bị một vật tù đập vào sọ não đến tử vong, xong khi định trôn tập thể đám binh lính này thì một bàn tay đầy máu thò lên. Vậy mà tên Lê Lễ này tỉnh lại sau khi đã chết nửa ngày trời.

- Lê Lễ ngươi cảm thấy thế nào?...

Một người thanh niên tầm 18 tuổi đứng bên cạnh giường bệnh của tên Lê Lễ mà hỏi thăm. Người thanh niên này không quá khôi vĩ nhưng dáng vẻ cực hùng dũng. Từng thớ thịt như vẽ mà tấm áo lụa không thể che lấp được nét đẹp hình thể cân đối của hắn. Đôi mắt to hơi xếch cùng vơi đôi lông mày rậm vút cao, cánh mũi thẳn cùng đôi môi rộng nhưng cân đối. Tất cả vẽ lên một gương mặt hết sức kiên nghị với nước da ngăm đen. Tên đang hỏi thăm Lê Lễ chính là lê lợi.

- Hạ quan Lê Văn Duyệt xin ra mắt Hoàng Thượng. Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế.

Vậy mà tren Lê Lễ sau khi thấy Lê Lợi thì ngẩn ngơ một hồi, sau đó chính là bất chấp thương thế mà bật dậy quỳ xụp xuống hành lễ với Lê Lợi và hô vang.

- A thằng chó Lê Lễ, gia đối sử ngươi không bạc cớ sao muốn hãm hại Lê gia….

Lúc này Lê Lợi rút đao bên hông định chém Lê Lễ rồi. Câu nói vừa rồi của Lê Lễ nếu không may truyền ra ngoài thì hậu họa khôn lường, vì Lê Lễ là gia thần tin cẩn của họ Lê. Nếu có kẻ xấu bụng mà sàm tấu cùng Hồ Quý Ly thì sẽ là tai ương ngập đầu với họ Lê. Chu di tam tộc là khó tránh… lúc này đây tình hình nhà Hồ mới cướp ngôi thế nên rất mẫn cảm.

Lê Lễ vội vang ôm lấy chân Lê Lợi mà thưa.

- Thưa thánh thượng, ta không phải là Lê Lễ gia thần của Lê gia, tên kia đã chết rồi. Ta chính là chiến tướng Lê Văn Duyệt thuộc một triều đại tương lai 300 năm sau. Tuy Lê Lễ đã chết nhưng còn lưu lại trí nhớ cho mạt tướng, theo như lịch sử ghi chép thì người chính là Hoàng đế sau hai mươi năm nữa, Triều Lê sẽ tồn tại hơn trăm năm sau. Mạt tướng tại kiếp trước vô cớ mà chết di xong lại sống lại dưới thân xác Lê Lễ. Đây là Ý Trời... là Ý trời để mạt tướng giúp bệ hạ sớm ngày đăng quang ngôi đế....

Lê Lợi đúng là bị choáng váng trước lời nói động trời của tên gia tướng này...nhưng chuyện này thật quá hoang đường và rất khó tin. Mím chặt môi tay cầm đao của hắn lại giơ lên lần nữa.... phải diệt trừ tên này nếu không thì sẽ là mối họa không lường đối với Lê gia

- Khoan đã... bệ hạ... thần có thể chứng minh... ta biết rất nhiều thứ ở tương lai mà ngài không biết, nếu là tên Lê Lễ đần độn kia thì làm sao mà biết được. Với những vũ khí của tương lai bệ hạ có thể đánh cả thiên hạ chứ không riêng gì Đại Việt... mong bệ hạ soi xét.

Lê Lợi giơ đao lên đặt đao xuống đắn đo mà không thể hạ thủ, lời nói điên khùng của tên này rất có tính dụ hoặc. Giả sử hắn nói là sự thật thì sao, ta là hoàng đế.... có được sự trợ giúp của tên này ngại gì không nên nghiệp lớn. Nhưng tất cả đều phải dựa trên một cơ sở đó chính là tất cả những gì tên nay nói đều là sự thật.

- Được ta cho ngươi một cơ hội chứng minh... Ngươi hãy nói tất cả những gì mà ngươi biết ra.

Tât nhiên là tên Lê Văn Duyệt này kể hết tất cả những chuyện lịch sử mà hắn biết cho Lê Lợi nghe, từ khởi nghĩa Lam sơn đến chiến tranh với Đại Minh đanh độc lập, lập ra tân triều Lê Sơ. Nói đến đoạn vũ khí của tương lai thì Lê Lợi mắt sáng ngời, hắn đang mơ về một tương lai dẫn theo một đạo quân tào là súng hỏa mai đánh đông dẹp bắc vô địch thủ.

- Ta cho ngươi 1 tuần thời gian, chế tạo súng hỏa mai cho ta xem.

- Bẩm bê hạ, han thần là chiến tướng giỏi về dẫn quân đánh giặc... không phải là thợ rèn. Hạ thần chỉ có thể vẽ ra một chút cấu tạo của súng hỏa mai rồi đưa cho công tượng chế tạo xem sao....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.