Lão hồ ly Ninh Vương không thể không đứng dậy mà vái dài Nguyên Hãn, lão quá bội phục cách nhìn của chàng trai trẻ cường đại này, lúc này đây lão mới biết rằng mình là cóc ngồi đáy giếng, hấn luyen 1 vạn binh tử sĩ, đen tiền đút lót quan viên, những việc ấy ấu trĩ cỡ nào, đây mới lài cách lamg của đấng quân vương: " Nam Việt Vương xin nhận của tại hạ một vái, vái này là cảm ơn chỉ bảo cua ngài, Nghe quân một ngày bằn đọc sách mười năm, cái này không liên quan gì đến vai vế của chúng ta, ta vái là vái trí tuệ của ngài".
Nguyên Hãn thấy lão hành lễ cũng hoảng, không ngờ lão cáo già này bung dạ cũng khá rộng lớn, có chút khí khái quân vương. hắn vội đỡ lấy lão: " Nhạc phụ đại nhân ơi, ngài sát chiết tiểu tê, nếu để tiểu Tuyết thấy ta biết ăn nói ra sao".
Lão hồ ly ninh vương lão lệ tung hoành túm lấy tay Nguyên Hãn: " Trời ban hiền tế cho ta lo gì đại sự bất thành". Nói thật nhìn mặt lão rất cảm động, nhưng ko biết có phải diễn không đây, nếu là diễn thì phải đạt cấp độ ảnh đế rồi.
Lão quay vào trong hậu phòng quát lên: " còn không mau lăn ra đây cảm tạ Nguyên Hãn. Cả ngày chỉ lêu lổng, không được một góc của muội phu ngươi."
Tên Chu lương thế tử lật đật chạy ra, vái dài hành lễ: " Đa tạ muội phu ra tay giúp đỡ, huynh trưởng tại đây bái tạ"
Nguyên Hãn đỡ hờ lấy hắn, lễ của lão vương hắn không nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840443/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.