Ngồi trong lều nhàm chán xem bản đồ quân sự của vùng Nam Trực Lệ, nhấm nháp trà xanh, bỗng chốc đã đến trưa lúc nào không hay. Nhìn đồng hồ quả quýt đã 11h30, bụng sôi lên rồi Nguyên Hãn đứng dậy tính đi tìm thức ăn thì thấy Đặng Dung trở về, mặt màu tươi rói, lại còn vừa đi vừa nhảy chân sáo, hát nghêu ngao, tay cầm một bọc đồ vật không biết là gì.
- Dung ca mua được thứ gì mà vui vậy - Nguyên hãn tò mò hỏi.
- Ha ha Vương gia khoẻ, huynh chỉ mua được ít thứ như mấy cái váy, mấy cái khăn, lược, mấy hộp phấn, vòng tay, dây truyền nhẫn... Làm quà tặng Hân tiểu thư khi về.
Nguyên Hãn đúng là dây đen chạy đầy trán, đây mà là ít thứ à... Thiếu nước ông vác cả chợ về nhà đi. Cơ mà Hân tiểu thư: " Huynh, Hân tiểu thư nào có phải Hân tỉ nhà Phúc bá không?"
- Đúng rồi là Hân tiểu thư, hiền lành thục nữ, xinh đẹp như hoa, nhẹ nhàng thướt tha. Ta thầm ngưỡng mộ nàng rồi, lần này về quyết ngỏ lời. Phụ mẫu ta không tại, mẹ đệ cũng như mẹ ta, ta sẽ nhờ bá mẫu mai mối.
Nguyên Hãn lần này gân xanh đầy đầu, vin tướng quân này cho chân lò lửa rồi. Sống với nhau từ bé trong trí nhớ của cỗ thân thể này Nguyên Hãn còn không biết tiểu ác ma giả danh thục Nữ Trần Hân này là cái mặt hàng gì. Xảo quyệt, gê gớm, thù dai đó là 3 đặc điểm của nàng ẩn sau vẻ mặt thánh thiện. Cơ mà nói xấu người sau lưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840421/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.