Nhờ Mạc Vân Hạo bên ngoài gọi cô liền phá tan bầu không khí ngượng ngùng giữa hai người.
Ân Mẫn Chi nhanh chóng leo xuống giờ, với tay lấy áo khoác mỏng mặc vào lại nhìn Hạc Thần nằm đó xụ mặt. Cô thở ra một hơi, lấy chăn ném lên người anh, bắt anh chui vào trong không được phát ra tiếng động.
" Sao vậy? "
' Cậu dậy rồi sao? Tớ đói quá. "_ Mạc Vân Hạo xoa bụng nhìn cô.
Cậu cũng vừa dậy, dậy rồi liền thấy đói mà chạy qua tìm cô. Mạc Vân Hạo không biết nấu ăn, ở Canada được vài hôm liền gặp được Mẫn Chi cậu như được giải thoát khỏi chuỗi ngày ăn thức ăn nhanh.
" Chờ tớ một chút. "
Mạc Vân Hạo cười cười gật đầu đi xuống nhà.
Hạc Thần ở trong chăn nghe thấy tiếng đóng cửa liền ló đầu ra, gương mặt lại càng tỏ vẻ buồn bực hơn. Ân Mẫn Chi cảm thấy anh đúng thật là trẻ con.
" Lại chuyện gì? "_ Ân Mẫn Chi nhìn anh khó hiểu.
" Sao lại không cho cậu ta biết anh ở trong đây?"
? Hạc Thần là đang bày ra bộ dáng bị thất sủng đấy ư?
Chúng ta không phải người yêu hay vợ chồng. "_ Ân Mẫn Chi cụp mắt đi đến tủ quần áo.
' Vậy bây giờ liền thành đi, anh có thể cùng em đi đăng kí kết hôn ngay bây giờ. Ngày mai chúng ta lập tức tổ chức hôn lễ. "_ Hạc Thần vang lên lại có chút gấp gáp.
Đôi tay đang lựa quần áo của Ân Mẫn Chi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-qua-khu-tu-cuu-vot-ban-than/3586842/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.