Ân Mẫn Chi xoay người rất lâu nhưng vẫn chưa nghe tiếng đóng cửa nào cả, cô nhăn mày quay sang thấy anh vẫn đứng đó với vẻ mặt ấm ức sắp khóc đến nơi.
Cho xin đi người ta nhìn vào còn tưởng cô là tra nữ đó.
" Anh định đứng đó cả đêm à? "_ Ân Mẫn Chi
'Điều hòa phòng anh hỏng rồi. "_ Hạc Thần buổi tủi đứng một góc.
'Không phải cả đêm anh vẫn ở đó sao? " _ Tưởng tôi tin à? Thời tiết này lại không có điều hòa mà anh còn không mặc áo chịu được ư?
Ân Mẫn Chi liếc nhìn đồng hồ nhỏ trên bàn, 4 giờ sáng rồi. Về nhà lúc 11 giờ đêm, Hạc Thần ở trong phòng hơn 5 tiếng mà giờ mới kêu à?
'Không tin thì em qua xem đi. " Hạc Thần xì một tiếng có vẻ giận dỗi.
Ân Mẫn Chi nhìn anh, không lẽ là hư thật? Dù sao thì phòng đó trước đây chưa từng có người ở, mà cũng 10 năm rồi có ai dùng đâu?
'Tôi qua kêu Nhạc Huân cho anh ngủ cùng? Hoặc Vân Hạo? "_ Ân Mẫn Chi ngồi dậy.
'Không thích cậu ta. "_ Hạc Thần vào đó có mà bóp chết Vân Hạo.
" Vậy anh sang phòng Nhạc Huân đi, phòng em ấy ngay bên cạnh đó. Gõ cửa vài lần là em ấy ra à, em ấy dễ gọi lắm. "_ Ân Mẫn Chi
Không muốn. "_ Hạc Thần lại xụ mặt.
Này anh vừa phải thôi. Tôi với anh làm sao ngủ cùng nhau được? "_ Ân Mẫn
Chi nhăn mặt bực bội.Chỉ là ngủ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-qua-khu-tu-cuu-vot-ban-than/3586841/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.