Hạc Thần lái xe đưa cô về nhà của cô. Ân Mẫn Chi không đợi anh mở cửa mà cô đã tự leo xuống.
Ngay khi cô vừa mở cửa một thân ảnh cao lớn đã bay đến ôm lấy cô, hôn một cái vào má.
Bạn già, lão già này nhớ cậu quá đi."
Mạc Vân Hạo vừa về nước đã hỏi thăm đủ người để tìm được nhà cô. Ấy vậy mà khi đến nơi chỉ thấy cục lớn Ân Nhạc Huân mà thôi, anh tuổi thân ngồi đợi cô đến tận chiều cô mới quay về.
Bọn họ từ lúc chơi chung với nhau đã 9 năm chưa từng xa nhau quá lâu vì hầu như ngày nào cũng gặp, không ít thì nhiều nên lúc nhìn thấy cô anh có chút kích động mà chạy đến, những hành động thân thiết ấy ở Canada họ vẫn thường làm với nhau.
Ân Nhạc Huân nhìn thấy cảnh này cũng đã quá quen vì sự sến súa không cần thiết của bạn thân chị gái. Anh ta cứ luôn như một người vợ ở xó bếp vậy, lúc nào cũng bày ra bộ dạng ủy khuất.
Nhưng Ân Nhạc Huân lại nhìn thấy " anh rễ " tối sầm mặt ở phía sau lưng chị mình. Thôi vậy... lão Mạc, cầu nguyện cho anh.
Cậu là ai? "_ Hạc Thần lạnh lùng kéo Mẫn Chi tách khỏi cậu ta ra về phía mình, một tay gắt gao ôm lấy eo cô.
" ? "_ Mạc Vân Hạo
Nè bạn già, cậu vừa về liền có người yêu là thế nào? "_ Mạc Vân Hạo chau mày nhìn." Không phải, bạn của tớ. "_ Mẫn Chi né tránh không tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-qua-khu-tu-cuu-vot-ban-than/3586839/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.