Tô Lương Mặc khẽ nheo mắt lại, nặng nề lấy chiếc vali của cô ra khỏi tủ quần áo, rồi lục loạn nó lên.
Lương Tiểu Ý thấy vậy, vội vàng chạy xuống giường: “Anh làm cái gì vậy hả! Đây là vali cuả tôi!” Cô chạy tới “cứu” vali của mình, nhưng lại bị anh duỗi tay ra ngăn lại. Tô Lương Mặc dùng một tay ngăn lại Lương Tiểu Ý, một tay khác nhanh chóng lục tìm tập hồ sơ màu xanh nhạt, rồi mở nó ra tìm thỏa thuận ly hôn, sau đó mới đứng dậy.
Ánh mắt lạnh lùng lướt qua nơi ký tên trên bản thỏa thuận ly hôn… Ba chữ “Lương Tiểu Ý” với nét bút cực kỳ thanh tú, đây không phải là thứ anh muốn sao?
Nhưng lúc này đây chính mắt nhìn thấy chữ ký của cô trên bản thỏa thuận ly hôn, trong lòng anh lại bùng lên lửa giận không nói rõ nguyên nhân!
Ánh mắt lạnh lùng rơi xuống người cô, khóe mắt liếc nhìn đôi chân trắng nõn đứng trên sàn nhà nhạt màu. Đôi mắt anh đột nhiên trở nên âm trầm, đôi môi mỏng lạnh lếo thốt ra: “Quay lại giường ngay!”
Lương Tiểu Ý ương ngạnh đứng im tại chỗ, bướng bỉnh nhìn thẳng vào mắt anh: “Không! Anh là gì của tôi? Sao tôi phải nghe lời anh?” Ánh mắt cô rơi xuống trang giấy trong tay anh: “Đưa cho tôi! Đó là của tôi! Anh đã đồng ý với tôi cho tôi hai tháng!”
Trong đôi mắt của Lương Tiểu Ý thoáng qua vẻ chán nản…
Nếu như cô không nói chuyện đã ký tên vào bản thỏa thuận thì sao Tô Lương Mặc có thể tìm ra được nó chứ?
Đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-tan-vo-yeu-tong-tai-xin-dung-hoi-han/972918/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.