Chương trước
Chương sau
Tình tiết máu chó như này tại sao lại buồn cười thế… Cô xem mà cười ra nước mắt.
Chuông cửa bỗng vang lên, cô lấy tay lau giọt nước mặt còn đọng trên mi, Lương Tiểu Ý đứng lên đi mở cửa.
Cái khoảnh khắc cánh cửa được mở ra, sắc mặt Lương Tiếu Ý có chút thay đổi.
Có chút cảnh giác, cơ thể cô vô tình cố tình chặn đường vị khách không mời mà đến này.
“Sao lại là cô?” Lương Tiểu Ý cảnh giác nhìn người trước mặt cô, giọng nói không hề che giấu đi sự chán ghét.
“Tiểu Ý, cậu sao thế? Sao lại đối xử với tớ như với kẻ địch vậy?” Một bộ váy ren liền thân tay ngắn màu trắng mặc trên người Ôn Tình Noãn, giống như tiên nữ giáng trần, một tiên nữ không nhiễm khói bụi trần gian, tràn đầy tiên khí.
Lương Tiểu Ý nghe thấy giọng nói mềm mại ẻo lả, đặc biệt là sau khi biết bộ mặt thật của cô ta, cô lại càng cảm thấy buồn nôn.
“Ôn Tình Noãn, nếu cô đến để tìm Tô Lương Mặc thì anh ta không có ở đây. Cô có thể đi rồi” Lương Tiểu Ý lạnh như băng nói xong liền kéo cửa đóng lại, Ôn Tình Noãn nhìn cánh cửa trước mặt sắp đóng lại.
Một bàn tay trắng nõn nà giơ ra, giữ chặt cánh cửa chuẩn bị đóng lại.
“Đợi chút/’ Giọng nói của Ôn Tình Noãn vẫn như nhiều năm trước Lương Tiểu Ý nghe thấy, dịu dàng, êm ái còn có chút yếu ớt.
Lương Tiểu Ý liếc nhìn cánh cửa bị Ôn Tình Noãn giữ lại, nghiêng đầu, ánh mắt rơi trên người Ôn Tình Noãn, cô nhếch mày, “Còn có việc gì?”
Ôn Tình Noãn chau mày không nói lời nào, lông mày cong vút che giấu đi đôi mắt to tròn động lòng người, cũng che giấu sự phẫn nộ nơi đáy mắt.
Ôn Tình Noãn không ngờ sẽ có một ngày, đối mặt với cô lại là Lương Tiếu Ý tốt bụng yếu đuối, người chỉ có thế bên cạnh làm nền cho cô lại đột nhiên lại đối xử với cô ta bằng thái độ tệ bạc đến như vậy.
Ôn Tình Noãn sắp tức đến nổ tung rồi!
Không ngờ một người phụ nữ ngốc nghếch không có chủ kiến riêng như Lương Tiểu Ý lại dám đối xử với cô ta như vậy!
Phẫn nộ chợt trào dâng.
Lông mi cong cong hơi run rẩy, giống như búp bê sứ tỉnh tế đất đỏ.
“Tiểu Ý, tớ đến để cảm ơn cậu trước đây đã ra tay cứu giúp tớ, làm phẫu thuật cho tớ. Nếu không phải là cậu, có lẽ hôm nay tớ cũng sẽ không khỏe mạnh mà đứng trước mặt cậu như thế này. Lẽ nào cậu không mời tớ vào nhà uống nước sao?
Chúng ta là bạn tốt nhiều năm như vậy, gặp được cậu, ngoài muốn cảm ơn cậu còn có rất nhiều chuyện phụ nữ mà tớ muốn nói”
Giọng nói êm ái như trước đây của Ôn Tình Noãn văng vẳng bên tai Lương Tiểu Ý, cô chỉ cảm thấy nực cười.
Bao nhiều năm qua, cô đã có một “người bạn” như thế này đây!
Ngẩng đầu lên, sự phẫn nộ tận đáy lòng trào dâng khiến Lương Tiểu Ý không khống chế được bờ vai đang run cầm cập, đôi mắt cô nhìn chằm chăm người phụ nữ xinh đẹp đang bày ra khuôn mặt vô tội, ánh mắt không nén được mà đỏ ửng đầy phẫn nộ.
“Vào đi” Cô cố gắng kìm chế bản thân không giáng cho Ôn Tình Noãn một cái bạt tai, vừa hay Ôn Tình Noãn có chuyện muốn nói với cô, cô cũng có chuyện muốn nói với Ôn Tình Noãn.
Sau câu nói lạnh như băng “vào đi”, Lương Tiểu Ý cũng không thèm để ý đến Ôn Tình Noãn nữa, quay người bước đến phòng khách.
Ôn Tình Noãn ngạc nhiên, sau đó là phẫn nộ.
Lương Tiểu Ý cái con ngốc này, trước giờ đều bị cô ta điều khiển trong lòng bàn tay mà không hề hay biết, không ngờ hôm nay lại không chút nể mặt mà thái độ với cô ta… Ôn Tình Noãn tức giận Lương Tiểu Ý không giữ mặt mũi cho cô ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.