Hôm nay Vỹ Nam đăm chiêu nhìn xa xăm, anh có vẻ buồn. Thực lòng mà nói anh không muốn đi du học, lại càng không muốn đi xa cô ....
Kết quả của kỳ thi cuối năm đã có. Vỹ Nam vẩn đạt được kết quả xuất sắc. Về phần Tiểu Khuê cô vẩn đạt được học bổng của trường. Sự cố gắng của cả hai đều được đền đáp xứng đáng ....
Sáng sớm tinh mơ, hôm nay trời khá lạnh không phải đi học nên Tiểu Khuê nằm ngủ sướng trên giường. Đang mơ màng trong giấc ngủ, bỗng điện thoại vang tiếng chuông dài. Cô giật mình tỉnh dậy, không nhìn ai gọi cô liền đưa máy lên nghe
- A lô ..... Giọng đầy ngoái ngủ
- Tiểu Khuê em còn ngủ sao ...
- Hôm nay được nghỉ nên em ngủ nướng ... Em quên là chúng ta có hẹn à.
Cô bật dậy, vội vàng tìm quần áo mặc vào. Vì quá vội vàng nên cô vất phải chiếc ghế ngã nhoài trên sàn nhà. Đánh răng rửa mặt xong, thay quần áo bôi vội một chút son. Cầm lấy điện thoại vơ lấy túi xách và chạy ra khỏi nhà. Cô không muốn anh đợi lâu nên cố gắng chạy nhanh nhất có thể.
- Vỹ Nam anh đợi em lâu chưa?. Em ngủ quên, xin lỗi để anh phải đợi.
- Không sao, lên xe nào.
Hôm nay Vỹ Nam đạp xe đạp tới đón cô... Anh chở em đi dạo nhé
- Em đã ăn gì chưa? Vỹ Nam tiếp lời
- Em chưa, mặc vội quần áo rồi chạy ra khỏi anh đợi.
- Thế chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/3076494/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.