...Nếu có thời gian nghỉ anh sẽ về thăm em nhé!! Câu nói của Vỹ Nam cứ văng vẳng bên tai cô ......
[.....]
Nước Anh xa xôi ....
Ở trời tây bên này khá lạnh, đồ ăn cũng không hợp với Vỹ Nam. Vừa mới sang chưa quen với môi trường mới khiến Vỹ Nam gầy hộc đi.
Khoảng cách thời gian khiến cô và anh ít có thời gian nói chuyện với nhau. Khi anh thức thì cô đang chìm vào giấc ngủ, khi cô cầm điện thoại để nhắn tin cho anh thì anh lại đang đi học.
** Em đang làm gì đó Tiểu Khuê ... Anh thật sự rất nhớ em.
* Em cũng rất nhớ anh.
Mỗi cuộc điện thoại đều kéo dài mấy phút ... Và lúc kết thúc cũng chỉ có mấy câu như vậy.
** Tại trường của Tiểu Khuê
Mỗi buổi sáng đến trường, cô đều nhớ đến những lần anh đứng trước cổng trường chờ cô. Hay những lần cô và anh cùng nhau học ở thư viện.... Sau mỗi giờ học cô đều tranh thủ đến thư viện học 2 tiếng, rồi sau đó đi ăn và đến làm thêm. Cô phải cố gắng rất nhiều để vừa học tốt và kiếm tiền phụ giúp mẹ ...
Một năm học, Vỹ Nam sẽ được nghỉ 2 lần. Đó là kỳ nghĩ Đông vào dịp noel và kỳ nghĩ mùa Hè. Tháng 6 Vỹ Nam lên đường đi du học, tháng 12 Anh được nghỉ đông và sẽ về thăm nhà và Tiểu Khuê
Vỹ Nam không thể ngủ được, ngày mai là anh được về nhà... Anh đã không báo cho cô vì muốn cô bất ngờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/3076492/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.