Vỹ Nam nằm đến ngày thứ ba mới bắt đầu tỉnh, mọi người đều vui mừng. Vừa tỉnh dậy, cậu đã đưa mắt đảo xung quanh để tìm Tiểu Khuê. Nhưng chẳng thấy Nhã Đan và Âu Dương đang ở bên.
- Nhã Đan reo lên : Anh đã tĩnh.
- Giám đốc đã tĩnh. Âu Dương lên tiếng.
- Tiểu Khuê đâu rồi. Vỹ Nam lên tiếng.
Nhã Đan trách móc Vỹ Nam vừa tỉnh lại đã tìm gặp Tiểu Khuê, trong khi cô là vợ sắp cưới của anh. Âu Dương xin phép ra ngoài. Anh lấy điện thoại trong túi ra gọi điện báo cho Tiểu Châu.
- Vỹ Nam đã tĩnh rồi.
- May quá, anh ấy đã tĩnh lại.
Em đừng vào thăm vội, cả nhà Vỹ Nam đang trên đường tới.
- Vâng, em cảm ơn anh.
[...] Cả gia đình Vỹ Nam và Nhã Đan cùng đến. Vừa hỏi thăm tình hình của Vỹ Nam. Ông ngoại đã hỏi bác sĩ là muốn đưa Vỹ Nam về bệnh viện lớn hơn ở gần nhà thì có được không?.
Bây giờ cậu ấy mới tỉnh lại, việc ngồi xe 30 phút là quá sức đối với cậu ấy. Hãy để cậu ấy nghỉ ngơi, tầm 1-2 tuần khi mọi thứ đã ổn thì có thể về.
-Cảm ơn bác sĩ.
Bệnh viện còn nhiều bệnh nhân khác, nên một bệnh nhân chỉ được phép cho 1-2 người ở lại. Mọi người nên về bớt đi nhé.!
Mẹ Vỹ Nam lên tiếng :
- Nhã Đan mấy hôm nay con đã vất vả rồi, con về nhà nghỉ ngơi ta sẽ ở lại mấy ngày. Con đã vất vả mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/3076471/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.