[....] Cô say rồi, đừng uống nữa.
- Tôi muốn uống, mau lên anh uống với tôi.
Tôi đã yêu thầm Vỹ Nam lúc bắt đầu học lớp 10, nhưng tôi không dám bày tỏ. Cứ âm thầm thích như vậy thôi. Sau đó cậu ấy gặp Tiểu Khuê, tôi đã nghĩ hai người đó hoàn cảnh khác nhau thì không thể yêu nhau lâu được... Thế nhưng tháng năm họ vẩn bên nhau, họ có thể hi sinh vì người nhau. Tôi thật khâm phục tình yêu đó. Nhưng tôi ích kỷ, tôi cũng không muốn mất Vỹ Nam ... Cô vừa uống, vừa nói, lại vừa khóc ...
- Anh uống với tôi nào, sao anh không uống gì cả vậy.
- Được, tôi uống với cô.Nào anh rót đi. Nếu ai không hết thì sẽ bị phạt.
- Tôi cũng yêu thầm Tiểu Khuê, cũng đã thổ lộ với cô ấy. Nhưng trong tim Tiểu Khuê chỉ có một mình Vỹ Nam. Cô ấy chỉ xem tôi là anh trai mà thôi.
- Anh uống đi, chưa hết thì tôi sẽ phạt đấy nhé.
Nào, tôi rót thêm cho cô. Chẳng biết hai người đã uống bao nhiêu chén nhưng chai rượu lúc đầu gọi đã vơi đi khá nhiều rồi. Hơi men, cộng với men say khiến cho đầu óc cả hai quay cuồng.
- Uống tiếp nào, tôi chưa say.
Uống vì những kẻ thất tình nào. Cả hai uống đến gần sáng, khi mọi người đã gần về hết.
- Nhã Đan tỉnh lại nào, cô say khướt đi rồi.
- Không, tôi muốn uống thêm nữa.? Tôi chưa say.
- Để tôi cõng cô về.
Trên đường về, Nhã Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/3076469/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.