Mấy ngày không thấy Nhã Đan bước chân ra khỏi phòng. Mẹ của cô gõ cửa bước vào.
- Nhã Đan, mẹ vào nhé.Bà bước chân vào nhìn thấy căn phòng yên lặng, trống trơn. Không thấy Nhã Đan ở đâu, chỉ thấy một bức thư để lại trên bàn. Bà hoảng loạn kêu người, rồi lấy điện thoại gọi cho Bà Dương ( mẹ của Vỹ Nam)
- Em nghe chị ơi.
- Không tìm thấy Nhã Đan đâu nữa, con bé bỏ đi đâu rồi. Chỉ để lại một bức thư thôi.
- Em sẽ sang ngay, chị bình tĩnh.
Bà Dương tức tốc chạy sang phòng của Vỹ Nam. Lúc này anh đang ngủ (lâu nay anh thường dậy muộn).
- Vỹ Nam, có chuyện rồi con mau dậy nào.? Vỹ Nam mở mắt, có chuyện gì vậy mẹ?.
- Nhã Đan mất tích rồi, chỉ để lại một bức thư. Con đã nói gì với con bé hay sao mà khiến nó bỏ đi như vậy.
- Con bình thường, có nói gì đâu. Lần này nhất định không phải lỗi của con.
- Được rồi, thay quần áo rồi đến nhà Nhã Đan nào.
[.....] Tại nhà Nhã Đan
Một cuộc họp gia đình đã được diển ra.Mẹ Nhã Đan mở bức thư ra và đọc lớn.
" Con xin lỗi mọi người vì đã ra đi mà không chào tạm biệt. Sau nhiều ngày suy nghĩ, con mới nhận ra đám cưới này không phải là thứ mà con muốn nữa?. Mong mọi người tha thứ cho con. Đây là quyết định của riêng con không hề liên quan gì đến Vỹ Nam cả."
" Có thể con sẽ trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/3076465/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.