Sáng sớm hôm sau, Vỹ Nam và Tiểu Khuê đi ăn sáng và cùng nhau chuẩn bị tài liệu thật cẩn thận.
Hôm nay làm việc với đoàn khách quốc tế, mọi người giao tiếp với nhau bằng tiếng anh. Tiểu Khuê cũng giao tiếp được cơ bản còn lại những vấn đề khác thì Vỹ Nam đều giúp cô.
- Em vẩn ổn chứ, thấy sắc mặt của em không được tốt lắm.
- Em không sao, lại mang giày cao gót cộng với vết thương hôm qua chưa đỡ nên chân em hơi đau.
- Nào, lại đây ngồi xuống nghỉ ngơi. Việc còn lại cứ để anh lo.
Vỹ Nam nhanh chóng lo hết nhưng công việc còn lại. Và không quên chạy đi mua cho Tiểu Khuê một đôi giày bệt.
- Em đưa chân đây, xong việc rồi đi đôi này cho thoải mái.
- Em cảm ơn anh.
- Đợt này em khách sáo với anh quá đấy nhé.
- Đợi anh thu dọn rồi về phòng nghỉ ngơi nhé.
-Em đi được không hay để anh cõng.
Còn bao nhiêu tài liệu cần cầm với đồ đạc nữa làm sao mà cõng em được.
- Em tự đi được, không sao.
Thế em đi từ từ thôi, đừng đi nhanh quá đấy.
Về đến phòng, anh nói với cô em ngồi xuống nghỉ ngơi, anh chạy ra ngoài mua đồ ăn và thuốc cho em nhé. Chân đau khỏi phải ra ngoài đi lại nhiều
- Em muốn ăn gì. ??
- Em ăn gì cũng được cả.
- Thế đợi anh, anh chạy một lát rồi về nhé.
Vỹ Nam đi ra, Tiểu Khuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/2661151/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.