Từ ngày mẹ mất, Tiểu Khuê quên không nhớ đến những lời mẹ dặn là đi tìm mẹ ruột của mình.
Hôm nay, cô lấy chiếc vòng và lá thư mẹ đưa lại ra xem.Đó là chiếc vòng cổ mà trên đó khắc chữ K rất đẹp và tinh tế. Cô đeo vào và đi làm. Cô nghĩ không có manh mối gì thì làm sao mà tìm được mẹ ruột của mình chứ.
Cô sải bước đi ra bến xe buýt. Lúc nào Âu Dương cũng đợi cô ở trên xe rồi.
- Anh Âu Dương.
- Chào buổi sáng em.
Xe dừng tại bến, xuống xe hai người chạy đua xem anh sẽ đến công ty trước. Làm sao em thắng anh được chứ. Anh ăn gian rồi. Đứng lại nào.
Vỹ Nam đứng từ xa nhìn thấy Tiểu Khuê cười vô tư như vậy, anh thấy thật vui.
- Chào xếp Vỹ Nam.
- Chào buổi sáng, hai người vui vẻ quá nhỉ.?
- Xếp đừng ghen nhé, hai chúng tôi chỉ là anh em thôi. Âu Dương nói với.
- Hôm nay em có vòng cổ mới à Tiểu Khuê.
-Không, đây là vòng mà trước lúc mất mẹ em để lại cho em và nói em hãy đi tìm gia đình thật của mình. Em chỉ được mẹ nhận về nuôi thôi.
- Lần đầu anh nghe về chuyện này đấy.
- Em cũng mới biết cách đây không lâu. Chỉ một chiếc vòng thì làm sao có thể tìm lại mẹ ruột của mình chứ. Em không hi vọng đâu. Bà ấy cũng đã bỏ rơi em mấy chục năm chưa hề đi tìm em.
- Biết đâu bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/2661150/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.