🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Lúc anh ra khỏi toilet thì Lưu Lỗi đi ra sân hút thuốc, mà Đỗ Lam thì đang đứng trước mộ tác phẩm khắc gỗ nghiêm túc nhìn.



Trong nháy mắt đó, anh rất muốn chạy đến ngăn tầm mắt của cô lại, che khuất khắc gỗ kia.



Bởi vì tác phẩm đó là tác phẩm anh làm trong 10 ngày kia, Đỗ Lam đứng bên ngoài cánh cổng lớn ở ngục giam, mỉm cười phơi nắng.



Cô thấy anh đi ra, quay đầu bình tĩnh nhìn anh, “Người này là em phải không?”



Trần Hiểu Huy nhỏ giọng đáp: “Phải.”



Đỗ Lam cười tươi: “Em thích tác phẩm này.”



Trần Hiểu Huy lúng túng đứng tại chỗ, không nói thêm gì nữa.



Cô luôn chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấu lớp ngụy trang của anh.



Đỗ Lam nhìn tác phẩm điêu khắc đó, ngày đó anh cũng không nhìn thấy cô, nhưng điêu khắc cô gần như giống hệt dáng vẻ cô ngày hôm đó.



Đây xem như….ngoài miệng không nói nhưng thân thể lại rất thành thật sao?



Đúng lúc này, Lưu Lỗi hút xong điếu thuốc, đi vào gọi: “Đi thôi!”



Ba người lên xe, Trần Hiểu Huy ngồi ở ghế phụ, Đỗ Lam ngồi ở ghế sau, bên trái.



Trên đường đi, Lưu Lỗi thỉnh thoảng kể truyện hài, hai người cũng phụ họa. Qua kính chiếu hậu, đôi lúc tầm mắt của hai người chạm vào nhau, mỗi lần như thế Trần Hiểu Huy đều nhìn đi chỗ khác trước.



Sau vài lần như thế, Đỗ Lam mỉm cười nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe miệng khẽ cong.



Lái xe không đến 20 phút đã tới một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-nam-chinh/3369675/chuong-41.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.