7 giờ rưỡi sáng hôm sau, Đỗ Lam tỉnh dậy thấy cái mũi không nghẹt nữa, cả người sảng khoái nhẹ nhàng. Nghĩ đến hôm qua mình thổ lộ với cậu ấy, hôm nay xem như ngày đầu tiên sau khi hai người xác nhận quan hệ. Sờ điện thoại ở đầu giường, cô gửi cho cậu một tin nhắn.
“Dậy chưa?”
Tiếp đó không quá hai giây đã nhận được tin trả lời, “Dậy rồi, cậu thì sao?”
“Mới tỉnh. Hôm nay chúng ta đi đâu chơi?”
“Tớ tới tìm cậu, cậu muốn đi đâu?”
“Vậy đến công viên gần nhà nhé.”
“Được.”
Buông điện thoại, Đỗ Lam lập tức rời giường làm vệ sinh cá nhân. Thực ra Trần Hiểu Huy đi xe bus đến nhà cô kiểu gì cũng gần một giờ, nhưng tim cô vẫn không nhịn được mà nhảy nhót. Thay mấy bộ quần áo, tóc cứ buộc lại buông, thì ra mình cũng không có gì khác những cô gái đang yêu kia.
Mãi đến khi chuông cửa vang lên, cô mới gọi là chuẩn bị xong.
Cô cầm túi xách nhỏ trên bàn, mở cửa.
Ngoài cửa, Trần Hiểu Huy mặc một cái áo lông vũ màu lam nhạt, bên trong là một chiếc áo lông màu trắng, trên tay vẫn đeo đôi bao tay cũ. Thấy cô mở cửa, cậu lập tức mỉm cười chăm chú nhìn mình.
Đỗ Lam mặc một cái áo khoác lông vũ màu trắng, bên trong là một chiếc áo lông màu lam nhạt, đeo chiếc túi xách cũng màu lam nhạt, mái tóc mềm mại thả tự nhiên. Thấy hai người ăn mặc ăn ý, cô cũng bật cười.
Đỗ Lam lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-nam-chinh/3351895/chuong-21.html