Mã Tuệ nghĩ, chuyện như vậy sẽ xảy ra là khá có lí.
Mọi hôm, Trì Đức Thiệu luôn mở một con mắt nhắm một con mắt, là bởi vì Viên Duy không dao động. Nhỡ đâu Viên Duy có gì khác thường thì việc này trăm phần trăm sẽ chọc tức Trì Đức Thiệu.
Nàng lắc đầu thở dài: "Ai, nói chuyện yêu đương thật không dễ dàng, làm bất cứ cái gì đều phải lén lút."
Tô Hữu Điềm đột nhiên nhảy bắn lên, mặt đỏ bừng mà nói: "Yêu đương cái gì? Tại sao tớ lại không biết....."
Mã Tuệ nhỏ giọng cười nói: "Lúc ấy cậu đang chạy lại dừng lại ở đằng sau, Viên Duy không nói hai lời liền quay đầu tìm cậu. Trước kia hắn chính là nhìn cũng sẽ không thèm liếc mắt nhìn cậu một cái, cậu còn chối là đang không yêu đương nữa đi?"
Trái tim của Tô Hữu Điềm như ngừng đập. Cô theo bản năng mà lập tức phủ nhận: "Không có không có, cậu suy nghĩ nhiều rồi, chẳng qua là Viên Duy...... Quan tâm bạn học thôi?"
Mã Tuệ cắt một tiếng: "Cậu cứ chối nữa đi, lại còn quan tâm bạn học, tại sao tớ chưa từng thấy hắn "quan tâm" những đứa khác như thế?"
Tô Hữu Điềm nói: "Dù sao..... Dù sao thì bọn tớ là trong sạch, nếu giữa chúng tớ thực sự có chuyện gì đó, thì tớ đã sớm kể cho cậu rồi."
Mã Tuệ vẫn là không tin mà hừ một tiếng: "Được được được, cậu không nói thì kệ. Tớ cũng không tin rằng hắn đột nhiên sẽ tri kỷ như vậy. Nếu các cậu không yêu đương, chẳng lẽ thái độ của hắn đối với cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-mi-nhe-nhe-thoi-duoc-khong/1509443/chuong-70-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.