Dương Hy về gần tới nhà. Bụng thì đói, chân thì mệt rã rời. Khu này trước giờ an ninh cao nên cô cũng không lo sợ.
Dương Hy lấy tay xoa bụng, tự vỗ về:
" Ráng một chút! Một chút nữa sẽ có ly mì bò ngon lành thôi Hy à!"
Vừa đến nơi, trước cổng nhà cô có một chiếc siêu xe đậu ở đó. Dương Hy nghi hoặc:
"Kỳ lạ vậy? Không lẽ nhà họ Trịnh đến đòi nợ sao?"
Nhưng chiếc xe này Dương Hy trông rất quen. Cô tò mò tiến lại gần, kê sát mặt vào cửa kính đen.
Gương mặt búng ra sữa của cô thật là đáng yêu. Nhìn vào chỉ muốn cưng nựng.
"Chắc trong xe không có người!", Dương Hy thấy mặt mình trên của kính, cô chu môi ra làm điệu bộ đáng yêu rồi sau đó tự cười vui vẻ.
Bất ngờ cửa kính xe từ từ thu xuống lộ ra gương mặt vô cùng đẹp trai. Đôi mắt sắc bén nhìn cô. Gương mặt này tối qua…
Dương Hy lấy tay ôm mặt xấu hổ.
" Còn không mau cảm ơn tôi?", giọng nói âm trầm của Dạ Phong cất lên.
Dương Hy quay lại má cô vẫn ửng đỏ, cô cúi chào anh:
" Dạ chủ tịch! Ngài đến đây vì tôi? Cảm ơn vì chuyện gì?"
Những câu hỏi lấp đầy đầu óc của Dương Hy.
Anh bực tức:
" Dương Hy, cô không xem báo hả?"
Dương Hy thắc mắc, cô lập tức lấy điện thoại ra. Sáng giờ cô không đụng vào điện thoại.
" Sáng giờ tôi không có xem. Mà điện thoại tôi bây giờ hết pin rồi!"
Anh chìa tay ra đưa điện thoại của anh cho cô xem.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/256088/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.