Hoài Nam nhìn Dạ Phong chau mày:  
“ Ủa? Con người ta sinh ra là để cho cậu ức hiếp hả?’ 
Gương mặt ưu tú nhìn Hoài Nam, Dạ Phong cũng không mở miệng nói gì thêm. Khói thuốc nhàn nhạt bay vào không trung. Hoài Nam tức giận tiến lại dập tắc điếu thuốc trên tay của Dạ Phong: 
“ Đủ rồi ha. Cậu muốn tự sát sớm hay gì mà hút thuốc?” 
Tay Hoài Nam đưa ra mấy viên thuốc: 
“ Nè! Đưa cho cô ấy uống. Nhìn vết cắt trên tay cô gái này không chừng đã có lần tự sát. Lần sau đừng cho cô ấy uống rượu nữa. Nếu không thì…” 
Chưa để Hoài Nam nói hết lời, Dạ Phong đã cắt ngang: 
“ Không có lần sau!” 
Hoài Nam quá hiểu tính của Dạ Phong. Làm gì có ai ở cạnh Dạ Phong quá một tuần. Nhưng anh vẫn cố tình trêu chọc: 
“ Không biết chừng. Cậu đừng có mà tự tin nói trước …Haha”  
“ Bảo trọng tớ về trước đây! Nhớ cho cô ấy ăn uống nghỉ ngơi nhiều nha!”, vừa nói Hoài Nam đá lông nheo với Dạ Phong.  
“ Cậu mau biến đi!”  Dạ Phong lạnh lùng nói với Hoài Nam. 
Dạ Phong quay sang nhìn Dương Hy, gương mặt này thật xinh đẹp. Lại là con dâu của nhà họ Trịnh, giàu sang phú quý. Tại sao lại phải tự sát? 
Anh không nói gì thêm, quay sang bảo quản gia chăm sóc tốt cho Dương Hy. 
Quản gia gật đầu: 
“ Dạ vâng thưa Dạ thiếu!” 
Dạ Phong xoay người quay về phòng của mình. Quản gia nhìn anh ngập ngừng, cuối cùng chịu không nổi cũng lên tiếng: 
“ Dạ thiếu…Lúc nảy tôi có thay ga 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/256086/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.