Ở nhà, ông Nguyên (Nguyên Sâm) cũng vừa tải kịch bản của mình về. Bà Nguyên bên cạnh liếc sang chồng, thuận miệng hỏi:
-Đổi kịch bản à anh?
-Ừ. Con trai yêu quý của em không muốn nhìn cảnh loạn luân. Đầu hai thứ tóc rồi, lần đầu anh xin đạo diễn đổi tình tiết đó.
Bà Nguyên cũng cười, không đáp. So với chồng thì bà cưng con traihơn, chỉ cần nó thích thì chẳng có vấn đề gì. Cô bé diễn viên kia cũngđáng yêu, lễ phép. Phụ nữ mà, nổi tiếng quá cũng không tốt, như bà đãlùi về hậu trường lo lắng cho chồng hơn mười mấy năm nay.
-Tình tiết đổi hợp lý chứ anh?
-Ừ, cũng khá. Không tốn công cho nó học mấy năm ở Khoa văn chươngtrường đại học nước ngoài. Tăng thêm đất diễn cho con bé, bớt đất diễncủa ba nó, đúng là gái đẹp hơn cha mà.
-Anh này….
Bà Nguyên phì cười. Đến từng tuổi này cũng không cần bận tâm đến cơmáo gạo tiền trong nhà nữa, ông Nguyên bây giờ nhận phim chủ yếu vì sởthích, có lần là do nể mặt bạn bè. Nhớ lại thời kì khó khăn trong nhà,vợ thì sinh con nằm trong bệnh viện, chồng vẫn phải bôn ba trên phimtrường, đóng cảnh hành động, còn bị hậu bối khinh thường là bà lại cảmthấy sợ. Nguyên Bân cũng từng theo cha đóng phim lúc nhỏ, may là lớn lên lại theo con đường học hành, lại còn tốt nghiệp trường đại học danhtiếng. Giờ nó vì người trong mộng mà “sửa đổi” kịch bản cũng không phảikhông tốt. Miễn không làm diễn viên là được. Nếu trở thành biên kịch cóông Nguyên hậu thuẫn, con đường của Nguyên Bân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duyen/183788/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.