Hết một ngày quay phim, Ân Dĩnh trở về căn phòng nhỏ của mình.
Còn một số thứ chưa dọn dẹp. Có một thời gian Ân Dĩnh “lên cơn” lênmạng mua sắm mua nhiều thứ trên taobao về. Giày thì có gần chục đôi giárẻ chỉ mấy trăm tệ. Váy áo thì có Trịnh Diên tài trợ nên không tốn mấynhưng thấy áo sơ mi và áo thun giảm giá cô vẫn đặt hàng. Son thì có trên 10 thỏi, đa số là son Hàn quốc, thỏi giá trị nhất là của người cũ tặng.
Người cũ, đã là một cái gì đó rất xa vời.
Người đó không thích Ân Dĩnh làm diễn viên, khi cô bắt đầu đóng phimđã phản đối rất dữ. Nhưng bản thân của anh cũng không đủ tài chính đểgiúp đỡ cô. Khi đó em trai bị bệnh, ba cũng có việc không hay. Ngoàicông việc diễn viên, dùng sắc đẹp kiếm tiền hợp pháp ra, Ân Dĩnh khôngcòn cách nào khác. Một con bé nhà quê, học hành không giỏi giang, làmsao kiếm được mấy vạn chỉ trong vòng vài tháng. Người ấy lại cứ nghĩ ÂnDĩnh sẽ bị cuốn theo dòng xoáy phức tạp của làng giải trí nên cươngquyết bắt cô rời khỏi nó. Anh không thấy được, đó là con đường thoát duy nhất của Ân Dĩnh vào lúc đấy. Cô đã hứa dù thế nào cũng sẽ giữ mình.Diễn viên chỉ là một công việc, Ân Dĩnh không có tham vọng, chỉ cần kiếm tiền bằng sức mình thôi.
Sáu năm, Ân Dĩnh làm được, đã sáu năm rồi, cô vẫn giữ được mình trong sạch. Chỉ có lòng tin của người xưa chẳng còn như cũ. Anh đã chọn mộtngười thích hợp với mình hơn.
Mái tóc rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duyen/183787/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.