Trải qua 2 tiếng thì phòng cấp cứu cũng có người đi ra.
" Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm" bác sĩ tháo khẩu trang ra thông báo cho người nhà.
" Vậy còn đứa bé?" mẹ Ý là người hỏi.
" Đứa bé tạm thời vẫn ổn nhưng do va chạm quá mạnh nên bị động thai, người nhà phải chú ý chăm sóc bệnh nhân nhiều hơn "
" Cảm ơn bác sĩ" mẹ Ý và mẹ Lam mừng rõ.
" Bổn phận mà thôi" sau đó vị bác sĩ rời đi.
Một lúc sau thì giường bệnh của cô cũng được kéo ra ngoài.
Lam Phong tiều tụy đi theo cô được đẩy vào phòng bệnh vip.
Nhìn cô nằm trên giường bệnh xơ xác, gương mặt trắng bệch lòng anh đau như cắt.
"Con bé cũng ổn rồi, hay con về nghỉ ngơi một lát đi" mẹ Lam khuyên nhủ.
"Con không sao, con muốn đợi cô ấy tỉnh lại" anh ngồi kế bên giường bệnh nắm lấy tay cô áp lên má của mình.
"Mọi người cứ về nghỉ ngơi đi, một mình con chăm sóc cô ấy được rồi" Lam Phong sợ cha mẹ hai bên lo lắng, dù sao họ cũng đã có tuổi rồi.
"Ừm...khi nào con bé tỉnh thì báo cho chúng ta biết" mẹ Ý nói.
Thay vì ở đây xếp thành hàng thì về nhà một lát vậy. Hầm đồ bổ rồi đem vào cho cô.
Bỗng chốc cả phòng bệnh yên ắng hẳn chỉ còn lại một mình anh và cô đang nằm trên giường bệnh.
"Em nhất định phải tỉnh lại" Lam Phong rơi nước mắt độp độp.
Cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-yeu-thuong/3577000/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.