"Đây là khối u nguyên bào ác tính."
"Vị trí của nó không tốt chút nào."
"...."
Nhật Hạ nhìn vào tấm hình X-Quang, trầm ngâm một lúc lâu mới hỏi.
"Vậy có nghĩa là tôi sẽ chết sao?"
"Nếu phẫu thuật có thể sống được một năm."
"Nếu không, thì chỉ khoảng ba tháng."
Từ đầu đến cuối ánh mắt Nhật Hạ trư bỏ lạnh lẽo hoặc bình tĩnh nhìn vào tấm hình, cuối cùng cũng đã trở nên hốt hoảng, cô muốn cố gắng đè xuống, nhưng giọng nói run rẩy đã bán đứng cảm xúc chân thật của mình.
"Bác sĩ không nhầm lẫn chứ, tôi thật sự rất khoẻ mạnh, chỉ đôi khi cảm thấy đau đầu buồn nôn một chút thôi...."
"Việc cô chóng mặt và hay nôn khan, đều là do khối u này gây ra."
"Nhưng để chuẩn đoán chi tiết hơn, cần phải tiến hành xét nghiệm sinh thiết. Bệnh viện sẽ đặt lịch khám cho cô vào cuối tuần này....."
"....Không cần đâu." Nhật Hạ đột ngột cắt ngang.
"Tôi sẽ không phẫu thuật."
"......"
ads
Không khí an tĩnh hồi lâu.
Sau đó bác sĩ vẫn tiếp tục cố gắng khuyên nhu: "Bệnh nhân có thể về hỏi ý kiến người thân, suy nghĩ thật kĩ rồi mới quyết định."
"Bỏ đi, vẫn là không cần phẫu thuật."
Ngữ điệu của cô mang một chút tự giễu, đồng thời không che giấu tâm trạng thê lương và bất lực.
"Hôm nay, chính là ngày tôi cùng chồng ly hôn...."
Tháng năm là thời gian thành phố A đẹp nhất. Cây cối hoa cỏ hai bên đường đã sớm tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600874/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.